Chương 24

“Ba ơi…” Ánh mắt Vân Thư nóng lên ôm lấy ba mình. Khi ba cô rời đi, cô nhìn vào tòa nhà bệnh viện trước mắt và lấy hết can đảm tiến lên phía trước. Vừa đi tới cửa phòng bệnh của Hướng Tông Đường, chợt nghe được bên trong có người nói: “Tổng giám đốc Hướng, ngài ăn thêm một chút đi, như vậy làm sao mau khỏi bệnh được chứ…”

Vân Thư gõ cửa đi vào, chỉ thấy Hướng Tông Đường gầy đi rất nhiều, nằm trên phòng bệnh còn xem tài liệu, y tá bên cạnh đang ra sức thuyết phục hắn ăn cơm.

Hướng Tông Đường thấy người tiến vào là Vân Thư, mặt không chút thay đổi tiếp tục làm việc, Vân Thư nhìn hắn tức giận như vậy, nhận lấy cái bát từ trong tay y tá múc một ngụm đưa tới bên miệng hắn, Hướng Tông Đường liếc mắt nhìn sắc mặt Vân Thư, buông tài liệu ra ngoan ngoãn ăn cơm, y tá kinh ngạc không nói nên lời, hóa ra vị này chọn người, rất biết điều đi ra ngoài đóng cửa lại.

Vân Thư từ từ đút cơm cho hắn, chỉ chốc lát sau Hướng Tông Đường đã ăn sạch, Vân Thư lau miệng cho hắn, Hướng Tông Đường nằm xuống thật cẩn thận nhìn cô: “Con tới đây làm gì?”

“Không biết, ba con bảo con tới đây.”

“Hả? À—” Hướng Tông Đường phản ứng lại, trong giây lát đã hiểu ra, nhìn kỹ Vân Thư hình như gầy đi, lúc này vui sướng gọi điện thoại cho cấp dưới đưa cơm tới, nhìn hắn như vậy, tâm trạng của Vân Thư cũng sáng sủa lên, có cảm giác thèm ăn, nên cũng không ngăn cản.

Buổi tối, phòng khách Quý hướng Tông Đường ở, rèm cửa sổ đã kéo lên, lộ ra ánh sáng yếu ớt, là đèn phòng tắm phát ra. Canh một tiếng, cửa phòng tắm mở ra, hơi nước mờ ảo, Vân Thư chỉ mặc quần lót ngượng ngùng sợ hãi đi ra, hai bầu vú hơi gợn sóng, mông vểnh lên lắc lư, Hướng Tông Đường đang nằm trên giường chờ đợi, hơi thở của hắn lập tức nặng nề lên, thấy Vân Thư đi tới trước người mình, bàn tay to của hắn nắm chặt ga giường, khàn giọng ra lệnh: “Thè lưỡi ra!”

Vân Thứ khom xuống vểnh mông hôn lên môi Hướng Tông Đường, Hướng Tông Đường ngậm lấy cái lưỡi thơm của cô bú mút, Vân Thư bị bú lưỡi đến mức rên rỉ thành tiếng, hai cái đùi cọ xát lẫn nhau. Cái lưỡi to của Hướng Tông Đường không ngừng càn quét khoang miệng cô bao lấy đôi môi đỏ mọng ngọt ngào của cô mà liếm hôn, giống như ăn được mỹ vị tuyệt thế gì đó, rốt cục “chụt” một tiếng, hắn buông môi cô ra, Vân Thư cảm giác môi tê dại, dựa vào Hướng Tông Đường tinh tế thở dốc, Hướng Tông Đường cảm giác dục vọng tăng cao nhưng lại không thể động đậy, rất bực bội, hắn đè nén chính mình tiếp tục mệnh lệnh: “Đưa vú tới đây!”

Vân Thư nghe lời đưa vú đến bên miệng Hướng Tông Đường, hai tay ôm lấy đầu hắn giống như đút cho hắn ăn, Hướng Tông Đường lúc thì hút bên trái một hồi rồi chuyển qua hút bên phải, khiêu khích núm vú cứng rắn, khiến Vân Thư rất khó nhịn: “A ~ ba~”

“Con đĩ! Con nô lệ đĩ của ba! Có phải là nứng lắm rồi không, đợi ba khỏi bệnh ba sẽ địt nát lồn con…”

Bóng đêm dần dần sâu sắc, trong phòng bệnh xuân ý dạt dào, có đôi tình nhân ấm áp an ủi nhau vượt qua đêm tối.

Một tháng sau Hướng Tông Đường chính thức xuất viện trở về công ty làm việc, Vân Thư cũng lần nữa chuyển về biệt thự nhà, trải qua lần này, hai người thật sự như keo như sơn, vừa tan tầm đã dính lấy nhau.

Gần đây, người trong công ty thường xuyên nhìn thấy tổng giám đốc lại bắt đầu tan tầm sớm, thứ sáu, Hướng Tông Đường tan tầm về nhà, Vân Thư đã trở về sớm từ trước. Hắn vừa mới vào của, Vân Thư mặc đồ ngủ chạy ra nghênh đón, vú của cô lại lớn hơn một chút, mông cũng vểnh lên so với trước, càng ngày càng nữ tính xinh đẹp.

Hướng Tông Đường nhìn vợ đi tới, quỳ xuống khom người dập đầu với mình, dịu dàng nói: “Ba vất vả rồi.” Hắn ừ một tiếng, Vân Thư mới có thể dùng đầu gối nhích tới, thay dép lê cho hắn, hầu hạ hắn thay áo ngủ, hai người ở cửa ngọt ngào hôn lưỡi, Vân Thư rút vào lòng chồng, được hắn bế vào phòng khách.

Bình luận

Để lại bình luận