Chương 10

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 10

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Lát sau Nghiêu Thần bỗng nhiên dừng lại khi nhìn thấy chiếc đầm màu đỏ hai dây thắt nơ, hắn lập tức lấy nó ra trước mặt để nhìn rõ hơn.

Cứ nghĩ là Nghiêu Thần muốn Tô Từ mặc bộ này, nhưng hắn đột nhiên quay đầu nhìn cô nói: “Bộ váy này ở đâu em có được?”

Tô Từ đang cúi đầu đứng bên cạnh liền ngạc nhiên, cô đưa mắt nhìn chiếc váy trên tay hắn.

Ánh mắt liền xuất hiện sự bối rối và sợ hãi.

Cô nuốt nước bọt một cái, lồng ngực lên xuống hai lần rồi ngừng hẳn lại, đôi đồng tử chậm rãi giản nở.

Bộ váy này là của một người quen tặng cho cô.

Cô đã cất nó vào tủ ngay khi nhận được, thậm chí Tô Từ cũng đã quên mất người tặng bộ váy này cho mình tên là gì.

“Tất cả quần áo của em đều được anh lựa chọn, vậy Từ Từ nói cho anh biết, tại sao anh không hề nhớ mình đã mua chiếc váy này cho em?”

Giọng nói của Nghiêu Thần rất bình tĩnh nhưng chỉ có Tô Từ – người đã ở cạnh hắn mười năm và hiểu rõ con người của hắn thì mới biết được bây giờ hắn có thật sự là đang bình tĩnh hay không.

Tô Từ không biết bản thân nên trả lời như thế nào.

Bởi vì cô đang ở trong đường cùng, không hề có một lối thoát.

Nếu cô nói mình tự lấy tiền mua chiếc váy này thì chắc chắn sẽ bị vạch trần ngay lập tức. Bởi vì mọi giao dịch đều được thông báo về số điện thoại của hắn. Ngày nào hắn cũng sẽ kiểm tra.

Còn nếu cô nói là cha mẹ mua cho mình thì Nghiêu Thần nhất định sẽ đi hỏi bọn họ.

Tô Từ không dám nói dối, hậu quả của việc đó sẽ rất đáng sợ, cô đã ăn trái đắng rất nhiều lần, cho nên không dám tái phạm lại lần nữa.

Nhưng nếu cô nói thật, bản thân chắc chắn sẽ phải nhận trừng phạt từ hắn nhưng nó sẽ đỡ hơn nếu cô lựa chọn nói dối.

Thấy Tô Từ đang hoảng sợ, Nghiêu Thần càng muốn tra tấn cô thêm một lúc, hắn quăng chiếc váy trong tay xuống đất và nói: “Anh cho em thời gian suy nghĩ hết buổi hẹn hò hôm nay, sau khi kết thúc, mong em sẽ nhớ lại và cho anh một câu trả lời.”

Sau đó hắn đạp lên chiếc váy đỏ ấy đi tìm một chiếc váy khác.

Tô Từ thở gấp liên tục, tay chân cô gần như lạnh ngắt, khi nghe được lời nói của hắn, Tô Từ càng cảm thấy sợ hãi hơn.

Hắn chọn cho cô một chiếc đầm trắng tay bồng, Tô Từ vô thức thay nó ở trước mặt hắn.

Xong xuôi Nghiêu thần dẫn cô đi xuống lầu gặp Tô phu nhân.

Hắn lễ phép nói với bà: “Con đưa em ấy đi chơi, tối nay sẽ về muộn một chút.”

Tô phu nhân mỉm cười xua tay đáp: “Các con cứ đi đi, muốn đi bao lâu cũng được, dì không có ý kiến.”

Nhìn Nghiêu Thần thích con gái của mình đến vậy thì bà ấy mừng còn không kịp, như vậy đỡ phải nghĩ cách để cho Tô Từ lấy lòng hắn.

Tô Từ không nhìn mẹ mình, ban đầu mỗi khi nhìn bà như vậy, lòng cô lại càng đau đớn, hơn nữa cô đã quá quen với biểu hiện của bà ấy, dần dần cô đã không cảm thấy đau đớn như lúc đầu nữa.

Tình cảm mẹ con theo đó cũng phai nhạt bớt.

Bọn họ đi ra xe, do mới mười lăm tuổi nên Nghiêu Thần chưa được phép tự lái xe.

Hai người ngồi ở ghế sau, chiếc xe nổ máy chạy tới nơi hẹn hò.

Tô Từ ngồi bên cạnh hắn, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, hai tay siết chặt vào nhau đặt trên đùi.

Bên trong đôi mắt hiện rõ sự hoang mang, không có phương hướng.

Chàng trai bên cạnh liếc nhìn góc mặt xinh đẹp của cô, ánh mắt phát ra sự lạnh lẽo cực độ.

Chiếc xe dừng trước một tòa nhà cao tầng, đây là tòa nhà cao nhất nước, là nơi ăn chơi của giới quý tộc.

Tô Từ nắm tay Nghiêu Thần bước xuống xe.

Hắn ôm lấy eo cô đi vào trong.

Hai người được lễ tân dẫn lên tầng cao nhất của tòa nhà, đây là tầng dành cho khách vip và những người được xem là có vị trí cao trong xã hội.

Nghiêu gia đang là tập đoàn dẫn đầu trong nền kinh tế của đất nước, nắm trong tay rất nhiều bất động sản, địa vị không ai có thể xem thường.

Bình luận

Để lại bình luận