Chương 71

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 71

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Nghiêu lão gia lập tức đồng ý không hề do dự: “Được, ngày mai ông sẽ cho người đi chọn một ngày tốt nhất.”

Mẹ Nghiêu cũng nói: “Mai mẹ sẽ lên kế hoạch chuẩn bị tất cả mọi thứ cho hôn lễ, tới khi đó hai con chỉ cần nắm tay nhau bước vào lễ đường thôi.”

Nghiêu Thần mỉm cười đáp: “Cảm ơn mọi người.”

Tô Từ đứng cạnh hắn không lên tiếng, để cho bọn họ tự ý quyết định chuyện hôn nhân đại sự của đời mình.

Nghiêu gia rất thích hai đứa bé, dù sao cũng là con cháu của nhà bọn họ. Lại còn được bế cùng lúc một trai một gái, lỡ như sau này Tô Từ không muốn sinh nữa, bọn họ cũng không có ý kiến.

Cha mẹ Tô bất ngờ được lên chức ông bà nội chỉ trong một đêm, Nghiêu lão gia cũng được lên chức ông cố sớm, ông ấy cứ nghĩ mình sẽ không thể sống được tới lúc ẩm chắt cơ chứ.

“Chắt của ông, ông cố của các con đây.”

Nghiêu lão gia tranh giành ôm cháu, miệng cười thật to nhưng hai đứa bé không hề sợ hãi, ngược lại còn cười theo ông.

Mẹ Nghiêu ôm hết bé trai rồi đến bé gái, liên tục nói: “Đôi mắt này rất giống A Thần khi còn nhỏ này, chiếc mũi này cũng giống.”

Cha Nghiêu đứng bên cạnh thì gật đầu không ngừng, ánh mắt dán chặt lên hai đứa cháu của mình không rời.

Cả đêm đó, trên dưới Nghiêu gia ai cũng đi ngủ trễ, thậm chí lúc lên giường còn vừa ngủ vừa cười.

Đêm đó bọn họ để hai đứa trẻ ở lại Nghiêu gia, Tô Từ không đồng ý, cho dù cô cố gắng cầu xin như thế nào nhưng vẫn không thể thay đổi được.

Về đến biệt thự riêng của hai người, Tô Từ bị Nghiêu Thần lôi vào phòng rồi khóa cửa lại.

Cả gương mặt của cô đều bị nước mắt làm ướt, cô ngã lên giường, không còn sức để đứng dậy.

Nghiêu Thần đứng trước giường, chậm rãi cởi từng món đồ trên người mình xuống.

Ánh mắt sâu thẳm như bầu trời đêm bên ngoài chiếu lên cơ thể Tô Từ.

Giọng nói hắn trầm đục và trưởng thành: “Hôm nay tạm thời để các con ở lại Nghiêu gia một đêm, đã lâu rồi anh và em không có thời gian riêng cho mình, đêm nay hãy phục vụ anh cho tốt có biết không?”

Hắn cởi bỏ thứ che chắn cuối cùng giữa bọn họ ra, ai thân thể trần truồng ma sát vào nhau, da thịt kề cận.

Tô Từ bất lực nằm dưới thân hắn, nước mắt không thể kiềm chế được mà rơi không ngừng.

Đau đớn ập đến như con sóng to nhấn chìm cô xuống tận đáy đại dương mênh mông vô tân.

Bàn tay to lớn của chàng trai nắm chặt lấy chiếc eo mảnh khảnh của Tô Từ, lực đạo mạnh đến mức như muốn bẻ gãy nó.

Vô số những dấu vết được lưu lại trên người cô, cơ thể Tô Từ bị hắn ép buộc bày ra đủ loại tư thế, từ đứng tới nằm, tới quỳ.

Cô không biết đêm nay lúc nào mới kết thúc, cô nhớ và lo lắng cho hai con, không biết thiếu cô các con có quấy rối, khóc lóc hay không.

Tại sao Nghiêu Thần có thể nhẫn tâm tách hai đứa trẻ vừa mới được ba tháng ra khỏi mẹ chúng được cơ chứ?

Thiếu hơi cô thì làm sao bọn trẻ có thể ngủ được.

Tại sao hắn có thể làm vậy?

Đó cũng là con ruột của hắn mà.

Hiệu suất làm việc của Nghiêu gia rất nhanh, ngày cưới đã được định ra, sớm nhất là hai tuần nữa.

Tất cả mọi thứ cũng đã được lên kế hoạch chi tiết, chỉ cần bắt tay vào làm thôi.

Người hầu của Nghiêu gia cũng bắt đầu tất bật dọn dẹp dinh thự, đi tới đi lui không ngừng.

Nghiêu Thần đã bắt đầu quản lý Nghiêu thị, mỗi buổi sáng hắn đều rời nhà lúc 8 giờ, có khi tan làm trễ, có khi lại sớm.

Mỗi ngày Nghiêu phu nhân đều chạy tới dinh thự của bọn họ, Tô Từ thường cùng với bà chăm sóc bọn trẻ.

Khi nhìn thấy cô, mẹ Nghiêu đã không còn căm ghét như trước nữa, ngược lại còn mỉm cười ôn hòa. Có lẽ bởi vì công lao cô đã sinh ra hai đứa cháu cho bà ấy.

Tô Từ và Nghiêu phu nhân đang ngồi ở ngoài vườn cho hai đứa trẻ tắm nắng sớm. Bên cạnh là một ít bánh ngọt và nước trà ô long đắt tiền.

Bình luận

Để lại bình luận