Chương 79

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 79

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Thần trí Tô Từ đã tan rã, cô không nghe được hắn đang nói gì, chỉ mãi mê ôm chặt lấy tảng băng trong ngược, xưa tan đi cơn nóng của bản thân.

Hai tay Tô Từ thì ôm lấy ngực hắn, hai chân thì vòng qua eo, cô giống như một con gấu nhỏ bám trên người mẹ mình.

Dường như ôm như vậy cũng không đủ để xoa đi sự nóng bức trên người, Tô Từ lại nức nở, trong miệng phát ra những tiếng kêu khó chịu, cô cứ nhích qua nhích lại trên người hắn, vô tình khiến cho tiểu huyệt cử động theo, những cái miệng nhỏ bên trong cắn lên tục lên thân gậy.

“Hừ…”

Gương mặt của Nghiêu Thần đanh lại, trong mắt hiện lên sự mất khống chế.

Hắn lập tức dùng hai tay nắm chặt lấy hai cánh mông của cô, rồi điên cuồng nâng lên hạ xuống.

“Bạch… bạch…”

Động tác này quá nhanh, tiểu huyệt trượt ra khỏi dương vật rồi lại hạ xuống một cái mạnh, tiểu huyệt rơi tự do xuống dương vật đang ngẩng cao đầu như một cây trụ ở bên dưới, quy đầu xuyên qua miệng huyệt, sau đó là cả thân gậy ma sát vào vách thịt, thông thẳng chạm vào cổ tử cung.

Một tiếng bạch phát ra…

Thịt mông của Tô Từ cũng rung động theo, trong miệng cô phát ra một tiếng hét sung sướng.

Nghiêu Thần nắm mông cô liên tục làm như vậy mấy chục lần thì mới nhàm chán dừng lại.

Cả người Tô Từ mềm nhũn bị bế lên khỏi giường đi về phía cửa phòng.

Cạch…

Cánh cửa mở ra, hắn vừa bế cô ra ngoài, vừa bận rộn nâng lên hạ xuống, dương vật vẫn tranh thủ ra vào ở bên trong tiểu huyệt.

Dâm thủy và tinh dịch theo mỗi bước đi của hắn nhiễu xuống sàn nhà, tạo thành những đốm sẫm màu.

Nhìn hàng lang mênh mông trước mắt, tuy ý thức đã tan rã nhưng Tô Từ vẫn phản ứng lại được: “Anh muốn làm gì… đi đâu, chúng ta đi đâu thế ~”

Cả tòa dinh thự không có một bóng người, chỉ có vệ sĩ đang canh gác ở bên ngoài.

Nghiêu Thần bế cô bước xuống từng bật thang, váy cưới treo trên eo lỏng lẽo quết dưới sàn nhà.

Hắn mở cửa sân vườn ra, gió lạnh lập tức thổi đến, Tô Từ run rẩy một trận, cả người tỉnh táo hơn chút, đủ để nhận thức chuyện đang diễn ra.

“Không… đừng ra bên ngoài… em không muốn.”

Cô vùng vẫy cơ thể, muốn leo xuống khỏi người hắn.

Nghiêu Thần dùng sức giữ cô lại, bước chân đi nhanh ra ngoài vườn.

“KHÔNG… KHÔNG MÀ.”

Tô Từ vùng vẫy, kháng cự trong tuyệt vọng.

Nghiêu Thần thả cô xuống bãi cỏ ngoài sân, vừa đặt người xuống Tô Từ liền muốn quay lưng bò đi.

Nhưng hắn đã giẫm lên váy cưới khiến cô không thể bò đi.

Tô Từ nằm trên thảm cỏ, bất lực khóc nức nở. Miệng chỉ biết liên tục cầu xin: “Đừng mà… trở vào đi, em xin anh… hu… hu.”

Hắn khuỵa gối xuống, mỉm cười nói với cô: “Vệ sĩ đang ở bên ngoài, nếu phu nhân muốn bọn họ nghe thấy thì cứ việc hét thật to.”

Cô lắc đầu, nước mắt rơi xuống thành từng giọt.

Tô Từ không từ bỏ, cô nắm lấy tà váy bị đạp dưới chân hắn, dùng sức kéo ra.

Đôi mắt Nghiêu Thần lạnh đi, hắn không nói câu nào rút roi điện móc bên hông ra, quất mạnh xuống cánh tay của cô một roi.

“Rẹt…”

“A…”

Cô gái hét lên một tiếng, rút cánh tay về ôm vào lòng rồi đau đớn nằm co người trên mặt đất.

Trên cánh tay trắng tuyết đã xuất hiện một đường dài màu đỏ. Da non nơi đó đều bị dòng điện làm cho bỏng hết, mùi khét thoang thoảng bay lên.

Nghiêu Thần tay cầm roi điện, từ trên cao nhìn xuống cô: “Hôm nay làm đêm động phòng của chúng ta, đừng để anh phải đánh em.”

Tô Từ nằm trên mặt đất không phản ứng, nước mắt vẫn chảy không ngừng.

Nghiêu Thần hạ người xuống, dùng tay kéo lấy hai chân cô, dương vật một lần nữa lại đâm vào tiểu huyệt.

“Ưm…”

Cô ôm lấy cánh tay nóng rát của mình rên rỉ, Nghiêu Thần đặt roi điện trước mắt cô để cảnh cáo.

Tô Từ mở mắt ra nhìn chằm chằm vào nó, không biết có một thế lực nào sai khiến mà cô đã cầm nó lên, bàn tay mang theo uất hận quất về phía hắn.

Bình luận

Để lại bình luận