Chương 80

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 80

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Vút…

Roi điện đánh lên vòm ngực rắn chắc của Nghiêu Thần, may mắn là Tô Từ không biết cách bật công tắt cho nên hắn không bị bỏng nhưng vùng da chỗ đó đã lưu lại một đường màu đỏ nhạt.

Chàng trai dừng lại động tác di chuyển dưới thân, cúi đầu nhìn vết roi ở ngực mình.

Khoảng sân vườn trở nên im lặng hẳn, chỉ có tiếng gió thổi và tiếng lá cây chuyển động xào xoạt.

Tô Từ run rẩy nhìn vết thương mình đã gây ra cho hắn, thấy mình vẫn còn cầm roi điện trên tay, cô tái mặt vội thả nó ra, có một dòng điện chạy dọc theo sống lưng lên tới đại não.

Đầu Nghiêu Thần chậm rãi ngẩng lên, đôi mắt nhuộm bóng đêm chiếu thẳng lên người cô.

Hắn giơ tay cầm lấy roi điện mà Tô Từ vừa thả xuống, chống một chân đứng thẳng người dậy, dương vật rời khỏi nơi mềm mại của cô gái.

Ngón tay hắn ấn vào nút công tắc trên cây roi, âm thanh của những dòng điện vang lên.

Hình ảnh chàng trai giơ cây roi lên cao hiện lên trong tròng mắt Tô Từ.

Vút…

“Rẹt…”

“A…”

Tiếng hét của cô gái truyền vào tai những vệ sĩ đang canh gác ở bên ngoài, nhưng bọn họ vẫn bất động đứng một chỗ, không hề di chuyển.

Ở trong khu vườn.

Những tiếng rẹt rẹt vang lên liên tục, theo sau là những tiếng hét lúc lớn lúc nhỏ của cô gái.

Tô Từ nằm trên thảm cỏ đón nhận những đường roi mang theo dòng điện đánh xuống người mình.

Mỗi một nơi bị nó đánh xuống thì sẽ lưu lại một đường dài màu đỏ, làn da chỗ đó sẽ bị dòng điện làm phỏng, mùi da khét nồng đậm quanh quẩn giữa hai người bọn họ.

Cả người, chỗ nào cũng đau đớn, vừa đau vừa rát.

Chỉ mười phút mà Nghiêu Thần đã đánh xuống người cô mấy chục roi, những vết thương chằng chịt phủ đầy khắp cơ thể.

Gương mặt Tô Từ toàn là nước mắt, bên trong hai mắt là sự khủng hoảng vô tận.

Cô co người nằm trên mặt đất, không dám có một hành động phản kháng nào.

Cơ thể nảy lên theo từng đường roi, tay chân co giật vì đau đớn.

Nghiêu Thần tức giận muốn nổ phổi, không thèm kiềm chế sức mạnh, thẳng tay đánh cô không chút thương tiếc.

Đến khi hắn dừng lại thì toàn thân cô gái bên dưới đã đầy vết thương, máu đỏ dính khắp lên váy cưới trắng tinh.

Nghiêu Thần quăng roi điện trong tay xuống, khom lưng bóp lấy cổ Tô Từ kéo cơ thể cô lên khỏi mặt đất.

Cả người cô mềm nhũn bị hắn kéo lên không trung, đầu ngã về phía sau, không có một chút sức sống.

Hai mắt cô tuy mở nhưng không có linh hồn.

Đêm tân hôn lãng mạn đã biến thành một đêm ám ảnh đối với cô.

Tô Từ đã biết trước được đêm nay bản thân sẽ không an toàn.

Cô vốn không có bất kỳ những ý tưởng tình yêu mơ mộng nào đối với đêm nay.

Cô chỉ mong được bình yên là đủ rồi, nhưng ông trời không cho phép điều đó xảy ra.

Tô Từ bị Nghiêu Thần nắm cổ lôi vào trong nhà, chiếc váy trên người đã xơ xác đến nổi không muốn nhìn.

Bùn đất, máu đỏ dính khắp nơi, lem luốt trông vô cùng bẩn thỉu.

Hắn lô cô vào trong nhà bếp rồi thả tay ra.

Tô Từ nằm trên sàn nhà, đầu quay sang một bên, đôi mắt hờ hững mở ra nhưng không có sức sống.

Nghiêu Thần đi đến tủ đựng dao, kéo ra và cầm lấy một con dao trong số đó.

Ánh trăng chiếu vào lưỡi dao khiến cho nó phát ra một tia sáng lóe mắt. Hoàn toàn đối lập với bóng tối bên trong đôi mắt của hắn

Nghiêu Thần cầm con dao đi tới chỗ Tô Từ đang nằm, hắn khuỵa một gối xuống, giơ con dao lên trước mặt cô.

Ánh sáng phát ra từ thân dao khiến cô kéo lại một chút phản ứng. Tô Từ run rẩy dữ dội nhìn con dao trong tay hắn, miệng phát ra những tiếng lắp bắp: “Ông… ông xã…”

“Anh… tính làm gì.”

Mặt mũi cô tái nhợt nhìn hắn đang chơi đùa con dao trong tay, đôi mắt mở to, chứa đầy sợ hãi.

Chàng trai bật cười, hắn đưa mặt dao áp lên má cô, rồi lướt nhẹ trên làn da mịn màng ấy: “Nếu con dao này sơ ý rạch một đường lên đây thì sao nhỉ?”

Bình luận

Để lại bình luận