Chương 81

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 81

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Đồng tử Tô Từ run rẩy, ánh mắt sợ hãi liếc theo từng động tác của con dao.

Sự lạnh lẽo của nó khiến trái tim cô như muốn đóng băng.

“Đừng… đừng làm như vậy với em.”

Tô Từ lắc đầu, nhưng không dám lắc quá mạnh, sợ rằng con dao sẽ cứa vào da thịt mình.

Nước mắt dâng lên nhanh chóng và rơi xuống thành từng giọt.

Nghiêu Thần bật cười, hắn thu con dao ra khỏi má Tô Từ nhưng lại đặt nó xuống cổ tay cô.

“Không rạch mặt thì anh sẽ làm ở đây.”

“Bàn tay này khi nãy đã cầm roi đánh về phía anh có đúng không hửm, Từ Từ?”

Tô Từ liền biết được, hắn muốn trừng phạt cô vì hành động phản kháng khi nãy.

Toàn thân cô lạnh toát khi nghĩ tới hậu quả của mình.

Hắn muốn phế tay cô sao, hay là muốn cắt đứt gân tay của cô?

Không được, cô chỉ có hai tay thôi, nếu bị phế rồi thì cô sẽ trở nên vô dụng, đến chống cự hay muốn lấy lòng hắn cũng không thể làm được.

“Anh cho em năm giây suy nghĩ, tay hay là mặt, em chọn một nơi đi.”

Giọng nói của hắn không giống như nói chơi, khi Tô Từ nhìn vào mắt hắn, tất cả những tia hy vọng vừa xuất hiện liền biến mất.

Nghiêu Thần không hề nói giỡn, hắn thật sự muốn trừng phạt cô bằng cách thức này.

“Một…”

“Hai…”

Hai tay cô siết chặt, cô không muốn lựa chọn, cô không muốn…

Bởi vì ý nghĩ không muốn quá mãnh liệt mà Tô Từ lại phạm sai lầm một lần nữa.

“Tránh ra!”

Không biết sức lực ở đây có, cô vùng dậy, lòm còm xách váy chạy đi. Do quá sợ hãi mà hai chân đã mềm nhũn, Tô Từ chạy ba bước thì té một lần, tuy vậy cô vẫn đứng dậy và tiếp tục chạy đi.

Nghiêu Thần đứng dậy, tay cầm dao rũ xuống bên hông, ánh mắt sắc lạnh nhìn bóng dáng đang cố gắng chạy trốn của cô gái ở đằng xa.

Khóe môi hắn cong lên, nụ cười tà ác, ghê rợn, hàm răng trắng tinh hiện ra trong bóng tối vô cùng đáng sợ.

Tô Từ cố gắng chạy về phía trước, cô không dám quay đầu lại nhìn dù chỉ một lần. Sợ rằng sẽ nhìn thấy chàng trai giống như ma quỷ đang đuổi theo ở phía sau.

Trong lòng không ngừng gào thét cầu xin chúa hãy bảo vệ mình.

Xin chúa thương xót và bảo vệ cho con, con không muốn bị rạch tay.

Con đã chịu quá nhiều đau khổ rồi, xin hãy giang tay giúp đỡ con một lần.

Nhưng khi lời cầu xin trong đầu cô vừa dứt thì một đường roi mạnh mẽ đã đánh xuống lưng.

Tô Từ đau đớn hét lên một tiếng rồi té xuống đất.

Lưng trần lộ ra ngoài có nhiều thêm một vết thương, Tô Từ cạn kiệt sức lực nằm trên mặt đất.

Tại sao đến cả chúa cũng không chịu giúp được cô.

Rốt cuộc kiếp trước cô đã làm gì sao mà phải chịu đựng những dày vò như thế.

Nghiêu Thần đứng từ trên cao nhìn xuống, hắn nâng bàn chân giẫm lên cổ tay phải của Tô Từ khiến cô gái la lên một cách đau đớn.

“Phu nhân, vốn dĩ đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta.”

“Anh rất muốn nhẹ nhàng với em, nhưng tại sao em cứ phải ép anh độc ác.”

Tô Từ uất ức, khóc nức nở hét lên: “Là do anh ép em…”

“Là do anh!”

Nghe cô nói xong Nghiêu Thần liền bật cười, hắn thả chân ra khỏi bàn tay của cô rồi ngồi xuống.

Tô Từ muốn rút tay về nhưng lại bị hắn dùng tay ấn chặt trên mặt đất.

Da thịt cô cảm nhận được sự lạnh lẽo.

Khi Tô Từ quay đầu lại thì nhìn thấy lưỡi dao sắc bén đang đặt trên cổ tay của mình.

“Không… không…”

Cô mất khống chế vùng vẫy dữ dội nhưng bàn tay không thể rút về.

Đáy mắt Nghiêu Thần hiện lên sự tàn nhẫn, bàn tay nắm cán dao nổi lên từng sợi gân xanh, chỉ trong tích tắc bàn tay ấy đã kéo một đường trong không trung.

Mang theo một tiếng roẹt…

Da thịt bị lưỡi dao sắc bén cắt đứt, máu tươi nóng hổi bắn ra tung tóe, dính lên gương mặt ôn hòa, dịu dàng của chàng trai.

Sau ngày kết hôn, cô dâu sẽ phải đi thắp hương cho tổ tiên của bên chồng.

Đến buổi trưa, chiếc xe của bọn họ mới lái vào khuôn viên nhà chính Nghiêu gia.

Bình luận

Để lại bình luận