Chương 84

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 84

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Cô bị đè dưới thân Nghiêu Thần, hai chân tự giác banh rộng hết cỡ để cho hắn dễ dàng chuyển động.

Một tuần không được gần gũi với cô, Nghiêu Thần nhớ đến phát điên, bây giờ hắn đang không ngừng hôn lấy môi Tô Từ, không muốn buông thả dù chỉ một giây.

Hai tay bám chặt trên cơ thể Tô Từ, hết xoa rồi lại ngắt nhéo để thỏa mạn sự nhớ nhưng đang trào dâng trong người.

Đôi lúc hắn sẽ không kiềm chế được sức lực, nên đã lưu lại trên da thịt trắng tuyết của cô vô số những dấu vết màu đỏ.

Dương vật to lớn đang vùi sâu ở bên trong tiểu huyệt, không có một phân nào dư ra ở bên ngoài.

Sau mười năm, cả hai đều đã trưởng thành, có sự thay đổi rất lớn về ngoại hình.

Nghiêu Thần trở nên chững chạc, những đường nét trên gương mặt càng thêm sắc bén.

Ở trên thương trường hắn lãnh khốc, bá đạo, không chừa cho đối thử bất cứ một con đường sống nào.

Thứ đã di chuyển bên trong cơ thể cô, cũng có sự thay đổi rõ rệt.

Mà sự thay đổi này khiến Tô Từ rất sợ hãi.

Mười năm trước dương vật của hắn có màu hồng, bề ngang và chiều dài tương đối thích hợp với cô.

Mười năm sau, nó đã trở nên dài hơn, bề ngang to hơn, màu hồng nhạt đã biến mất, thay vào đó là màu đỏ tím, mạch máu trên thân gậy hiện lên rõ ràng, quy đầu phình ra gần bằng quả trứng gà.

Trông vô cùng kinh dị.

Mỗi lần bị nó thông vào cơ thể, Tô Từ gần như muốn nôn hết tất cả thức ra ra ngoài, miệng huyệt căng như sắp vỡ, cả gương mặt đau đớn đến mức co lại thành một nhúm.

Chỉ sờ hoặc hôn thì không bao giờ đủ, Nghiêu Thần còn giải phóng nỗi nhớ của mình qua từng cú thúc tàn bạo.

Tròng mắt hắn đỏ ngầu, ở trên thì ngấu nghiến môi cô đến chảy máu, bên dưới thì dùng dương vật to dài của mình giã vào tiểu huyệt của cô không ngừng.

Nhưng có làm như thế nào thì nỗi nhớ vẫn không thể vơi bớt

Ở dưới thân Nghiêu Thần, Tô Từ không chịu nổi mà bật khóc.

Dù đã sống với nhau rất lâu nhưng cô vẫn không thể chịu nổi kích thước của hắn.

Đối với cô, mỗi một lần cùng nhau làm tình chính là một lần hành hạ.

Cô mệt mỏi đến mức không thể làm được gì, cơ thể đau đớn mấy ngày mới khỏe lại được.

Nhưng còn chưa kịp khỏe lại thì Nghiêu Thần đã đè ra làm trận khác.

Người đàn ông 28 tuổi, dục vọng cao, mỗi ngày làm vài lần cũng không biết mệt.

Chỉ khổ cho Tô Từ, cô không thể từ chối, cũng không có cách nào làm quen với nó.

Mỗi khi làm tình, cô gần như chỉ biết nói vài câu như là: nhẹ thôi, xin anh, chậm lại.

Nhưng không có lần nào Nghiêu Thần làm theo ý cô, ngược lại còn đùa giỡn và làm mạnh hơn

Khi ở trên giường, hắn không bao giờ giữ được tỉnh táo, thỏa mãn chìm trong khoái cảm do tiểu huyệt mang tới, không quan tâm tới cảm xúc của cô, chỉ nghĩ tới dục vọng của bản thân.

Lần nào Tô Từ cũng bị chơi đến mức bất tỉnh, ngày hôm sau tỉnh dậy thì cơ thể đều rã rời, chỉ có thể nằm trên giường.

Khi đồng hồ chỉ 12 giờ trưa thì người phụ nữ trên giường mới có động đậy.

Tô Từ mở đôi mắt sưng đỏ của mình ra nhìn căn phòng được kéo kín rèm tối thui.

Cô cảm nhận được trên eo mình có một sức nặng, sau lưng là lồng ngực ấm áp của người đàn ông. Nghiêu Thần đang ôm cô ngủ say.

Mỗi khi đi công tác trở về, Nghiêu Thần đều nghỉ ở nhà ba ngày.

Ba ngày này Nghiêu Thiên và Nghiêu Mạn sẽ bị đưa đến Nghiêu gia, còn Tô Từ thì sẽ bị hắn đè trên giường làm tình không ngừng nghỉ.

Mỗi khi ở riêng với hắn trong một không gian kín, vắng người. Tô Từ đều cảm thấy lo lắng và sợ hãi.

Sợ người đàn ông này có thể lên cơn mà đè cô ra làm tình bất cứ lúc nào.

Tuy cô không thích cuộc sống này nhưng vẫn không có cách nào thoát khỏi nó. Chỉ có thể im lặng tuân theo và chịu đựng.

Chỉ cần được nhìn hai con, thì cô đã rất vui và thỏa mãn rồi.

—-

Sau ba ngày, Nghiêu Thiên và Nghiêu Mạn được đón về nhà, con gái nhào vào lòng cô, nhõng nhẽo nói: “Mẹ ơi, Mạn Mạn nhớ mẹ lắm.”

“Mẹ cũng rất nhớ hai con.”

Cô hôn lên trán con trai và con gái một cái, rồi xoa má bọn chúng.

Nghiêu Mạn bỗng nhiên chỉ tay vào vết bầm trên má cô, hỏi: “Mặt mẹ bị sao thế sao?”

Tô Từ bất giác dùng tay chạm lên vết thương đã được kem nền che phủ, nhưng vẫn bị cô bé phát hiện.

Cô khẽ cười nhẹ, không có chút quan tâm tới nó, đáp: “Không có gì, mẹ không cẩn thận thôi.”

Bình luận

Để lại bình luận