Chương 55

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 55

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cuối cùng cũng uống hết cốc nước cuối cùng, kết quả lại thấy anh cầm một cốc khác, dù tâm lý có mạnh đến đâu giờ phút này cũng đều phải sụp đổ, cô cuống quít xua tay.

“Không được, không được, anh buông tôi ra….thực sự không uống được nữa.”

Dường như phương pháp này cũng có vẻ hữu ích, sau khi uống nhiều nước, giọng nói của cô đã gần như bình thường, chỉ thấy anh lộ ra nụ cười vui vẻ.

“Đem cái này uống hết.”

“Không! Thật sự không được.” Cô vẫn còn đang giãy dụa, bụng cô đã trướng lắm rồi, lại thêm cốc nước này cô sợ mình sẽ trực tiếp nôn ra.

“Không uống?” Anh híp mắt hỏi.

Đây là uy hiếp, trắng trợn uy hiếp.

Khương Hân sợ hãi, kéo chăn bông trên người, khổ sở đáng thương, mắt hạnh đọng nước, giống như có nước mắt từ bên trong đó chảy ra.

Nó thực sự giống như mắt của một con mèo, nếu như có thể, anh muốn lấy nó ra.

Hiển nhiên cũng là nghĩ vậy thôi, mất đi ánh mắt kia cũng thật là không vui.

Dưới sự hoảng sợ của cô, anh ngẩng đầu đổ nước trong tay vào miệng, trên cổ nổi lên gân xanh, đột nhiên cúi đầu giữ đầu cô ngửa lên trên.

Cưỡng ép đẩy nước vào trong miệng cô, nhìn cô mỉm cười đắc ý, nhìn cô một hơi lại một hơi nuốt xuống nước chứa cả nước bọt của mình.

Hai bàn tay cô không hề có lực chống vào ngực anh, nhíu mày đau đớn nuốt hết, lưỡi anh luồn vào khoang miệng của cô và quấn lấy lưỡi cô.

“Đừng!”

Nụ hôn ngạt thở và bá đạo gần như nuốt hết không khí của cô, Phó Hựu cầm lấy chiếc cổ mảnh mai của cô mà ghì chặt lấy, nước miếng của hai người không ngừng quấn lấy nhau, nghe tiếng tiếng miếng làm cô xấu hổ muốn đem đầu lưỡi của anh cắn đứt.

Nụ hôn của anh càng lúc càng trở nên bá đạo, đầu lưỡi duỗi ra dò xét, gần như muốn đẩy hết nước miếng của hai người đi, rồi lại ở trên vách miệng mềm mại của cô liếm láp.

Nụ hôn kéo dài năm phút đồng hồ, miệng cô bị anh dùng sức hôn đến tê dại, anh mới chậm rãi rời khỏi, nước miếng kéo ra thành một sợi chỉ bạc, dâm đãng phóng thích dục vọng trong lòng.

Khương Hân thở hổn hển, máy Iphone màu hồng của cô phát sáng, đôi môi bất giác run rẩy, chính cô cũng không biết hành động này có sức quyến rũ như thế nào.

Câu dẫn anh, Phó Hựu vuốt ve đôi môi đỏ mọng kia, trong mắt lộ ra cảm xúc không rõ, trầm giọng nói.

“Thật muốn đem cái miệng này của em đụ nát a.”

Khương Hân về tới nhà, nằm sấp xuống giường ho khan đau đớn, hạ thể khó chịu buộc phải cuộn mình lại, nắm cổ chỉnh mình hướng ra ngoài kịch liệt ho khan.

Dường như cô đã nếm được cả mùi máu tanh trong miệng, một mùi vị như sắt rỉ thật không dễ chịu.

Khương Nghị mang nước ấm đến, nhìn cô ho khan mà đau lòng.

“Chị, chị, uống nước, uống nước!”

Đưa tay về phía trước, Khương Hân không định uống, nằm trên chăn, cảm giác khó chịu không phải ở cổ họng mà là cái thứ gì đó nhét ở hạ thể khiến cô vẫn không thích ứng được.

“Chị! Uống uống uống nước, chị có phải hay không cổ họng, cổ họng bị rát hả?”

Cậu rướn người lên, “Uống uống uống!”

“Ngạch…….”

Trứng rung bên trong cơ thể cô đột nhiên rung lên, cô bám chặt vào chăn không để cho mình kêu lên, sợ cậu nghe thấy tiếng rung, cô quay đầu lại, dùng sức hét vào mặt cậu.

“Cút ra ngoài!”

Khàn cả cổ, gần như muốn nứt cả cổ họng, ho khan càng thêm kịch liệt, Khương Nghị làm sao có thể không lo lắng.

“Trước hết, uống miếng nước a! Em em em đi lấy thuốc, chờ em, chờ em.”

“Ta bảo ngươi cút đi, ngươi nghe không hiểu sao?” Cô nhíu mày, ánh mắt hung ác chờ cậu. Cậu bị ánh mắt này nhìn đến sợ hãi, rất nhiều lần như vậy nên cậu biết trong vài giây nữa sẽ bị đánh.

Ba giây?

“Phanh!”

Cô đột ngột giơ tay lên, đem cốc nước trên tay cậu ném xuống đất, dọa cậu nhất thời kinh sợ.

Cậu sai rồi, một giây là đã bị đánh.

“Cút ra ngoài!”

Cậu ở trước mặt cô căn bản không có chút nóng giận nào, bị mắng cũng liền nghe lời mà ngoan ngoãn đi ra ngoài.

Bình luận (0)

Để lại bình luận