Chương 57

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 57

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trên hành lang là tiếng bước chân ồn ào, đồng loạt đuổi theo phía trước, tiếng động đinh tai nhức óc như là động đất.

“Người đâu?”

“Không có ai ở đây hết, đây là ngõ cụt, mày có chắc cô tôi chạy tới đây không? Không có ai hết.”

“Không thể nào, vừa rồi tao nhìn thấy rõ ràng.”

“Đi bên phải tìm, nhanh lên nhanh lên!”

Tiếng hít thở thật thận trọng, nghe toàn bộ người bên ngoài rời đi, tay nắm thật chặt sợi dây chuyền vừa trộm được.

Người đàn ông phía sau dùng tay bịt chặt miệng cô, lấn người tới, thổi nhẹ một hơi vào vành tai non nớt của cô, sau đó cười nhẹ.

“Không nghĩ tới đi, chỗ này còn có một cửa ngầm.”

Là giọng nói quen thuộc, não bộ căng chặt của cô từ từ thả lỏng, vặn vẹo người muốn thoát khỏi anh.

“Suỵt! Bình tĩnh.” Phó Hựu cảnh cáo cô, “Đằng sau cánh cửa ngầm này đi thông đến đại sảnh, nếu bây giờ em lộn xộn, lát nữa lao ra ngoài sẽ bị vệ sĩ tư nhân trong đại sảnh bắt được bất cứ lúc nào đấy.”

“Hô… Anh buông tôi ra trước đi!” Cô nghẹn giọng nói, nhưng không kéo tay anh xuống.

Anh vươn tay cầm lấy sợi dây chuyền mà cô đã trộm được trong tay, trong bóng đêm tối mịt, chỉ cần có một tia sáng chiếu vào, viên kim cương ngọc lục bảo lấp lánh có thể tỏa ra ánh sáng chói lọi, sờ vào lành lạnh, là một món đồ đáng giá.

Anh cười khẽ một tiếng, “Làm không tồi, quý cô đạo tặc, chỉ tiếc vừa rồi thiếu chút nữa bị phát hiện, nếu không phải tôi kịp thời kéo em vào đây, thì giờ em đã bị bắt đưa đến trước mặt Phan Quốc Thành.”

Cô muốn mắng người, cái xưng hô quỷ gì đây, cô mới không muốn bị gọi là đạo tặc!

“Hiện tại cứu em rồi, tôi nên thu thù lao thôi.”

Anh nhét sợi dây chuyền vào trong túi quần cô, quần jean bó sát người, cảm xúc ở mông không tồi, bàn tay to hướng lên trên bóp bóp, người trong lòng càng vặn vẹo dữ dội hơn.

“Đồ dâm đãng, em đang muốn quyến rũ tôi sao? Phóng đãng như vậy.” Anh ôm eo cô, kéo sát vào hạ thân anh, “Nhìn xem, tôi bị em quyến rũ đến cứng rồi, giải quyết một phát?”

Khương Hân tránh thoát khỏi tay anh, phẫn hận cắn răng, cổ họng vẫn chưa được ổn, giọng nói vẫn còn hơi khàn khàn.

“Anh đừng vũ nhục tôi như thế! Tôi không quyến rũ, là tự anh dán lên muốn chơi tôi, tôi nói tôi không muốn, anh sẽ thả tôi đi sao?”

Anh cười lạnh.

“Học được đấu võ mồm rồi sao? Cũng tốt, dù sao cũng là một con mèo hoang, tính tình nóng nảy, lão tử chậm rãi dạy dỗ em.”

Anh túm lấy tay cô, ấn vào nơi đã trở nên cứng ngắc của mình, dưới lớp quần tây đã phồng lên, vốn dĩ đã cứng, lại ở trong tay cô thì càng cứng hơn.

“Đã cứng thế này rồi, còn muốn bảo tôi cứ thế mà thả em đi? Giúp lão tử giải quyết một chút đi.”

Cô không muốn, nhưng không tránh thoát được, càng giãy giụa, anh lại càng biến thái muốn chinh phục cô.

Cho nên cô thay đổi biện pháp, bày ra vẻ quyến rũ chớp chớp mắt xin tha.

“Có thể … không đụ được không, tâm sự thôi không được sao? Người ta thật sự không muốn bị đụ nữa, mệt lắm đó.”

Ánh mắt lạnh lùng tăng thêm vài phần hứng thú, bóp mặt cô, cưỡng ép xoay người cô lại, thè lưỡi liếm lên mặt cô một cái, cảm giác nhớp nháp khiến trong lòng cô trong nháy mắt dâng lên cảm giác buồn nôn. Ngoài mặt thì cười hì hì, nhưng trong lòng lại chửi thầm đĩ mẹ nhà anh.

“Đừng…”

“Sao lại đừng?” Anh cúi đầu xuống cười lạnh bên tai một tiếng, “Dưới thân thì nhét đồ của tôi, còn không muốn để tôi chơi em? Yêu cầu gì thế hả, ngay bây giờ ở chỗ này chơi em chắc rồi.”

Anh dùng sức kéo quần cô xuống, nhanh chóng bịt miệng cô lại, che đi tiếng kinh hô của cô.

“Thế nào, muốn phát sóng trực tiếp ngay tại chỗ? Cho những đứa khác xem làm tình miễn phí?”

“Hô… Đây là anh cưỡng bức tôi!”

“Hừ, em từng phản kháng?”

“…”

Anh tràn ngập tự tin, cũng lường được cô sẽ không phản kháng mình, ép buộc cô lật người lại, gấp gáp khó dằn nổi cởi bỏ quần áo cô, kéo cái áo ngắn tay màu đen lên, nắm lấy bầu vú anh tâm tâm niệm niệm, xoa nắn trong tay, bên tai truyền đến tiếng rên rỉ nhẫn nhịn của cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận