Chương 62

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 62

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

——

Trong một tháng, cách gây án của cô ngày càng trở nên nhanh chóng và vô cùng suôn sẻ, không lần nào bị phát hiện cả.

Không phải cô may mắn mà là mỗi lần như vậy Phó Hựu sẽ giúp cô thuận lợi có được thứ mà cô muốn trộm, chỉ tiếc là, lần nào cũng có cái gọi là cái giá từ miệng anh ta.

Chưa một lần trốn thoát khỏi, kéo cô vào các kiểu phòng khác nhau, thậm chí cả sân thượng tòa nhà, dùng nhiều lý do khác nhau mà anh ta đã chuẩn bị sẵn để đụ cô, để lại tinh dịch trên mặt đất ở những nơi khác nhau.

Lời nói dâm đãng nói nhiều quá khiến cô tê dại, mỗi lần đều tự nói sẽ gắng nhịn, chịu đựng khoái cảm ở phần dưới cơ thể, chỉ cần cô tìm được mẹ của cô là được, là có thể chấm dứt nỗi nhục nhã này, nhưng cô không hề biết bao giờ mới kết thúc.

Cuối cùng, cô đã đánh cắp một trong những bức tranh nổi tiếng của lão, sáng hôm sau, Phan Quốc Thành tuyên bố phá sản và tất cả tài sản do lão đứng tên đều bị phong tỏa, đương nhiên, cô cũng không có gì để ăn trộm.

Nhìn thấy tin tức này, trong tiềm thức cô nghĩ rằng đó là do mình tự tay làm, với khả năng tuyệt vời như vậy, cô đã đánh cắp khiến một người lâm vào cảnh phá sản.

Một tin nhắn được truyền đến điện thoại, đó là một số lạ.

【Vào lúc tám giờ tối, hãy đến gặp tôi tại địa chỉ, và cô sẽ có được những gì cô muốn. 】

Chắc là Phó Hựu, ngoại trừ anh, sẽ không có ai cho cô thứ cô muốn.

Điện thoại bị cô siết chặt, không biết là kích động hay lo lắng.

Sắp rồi, rất nhanh thôi, chỉ cần cô có được manh mối như ý muốn, tất cả chuyện này sẽ kết thúc, rất nhanh sẽ rời khỏi thành phố này, tránh xa anh ta ra!

Địa điểm là một khách sạn, cô nhớ khách sạn này là sản nghiệp của Phan Quốc Thành.

Khi cô đến, quả nhiên là khách sạn đã bị niêm phong, trên cửa còn dán một tờ giấy, trong bóng tối, khách sạn cao tầng này không có chỗ nào bật đèn, xung quanh sáng chói, mà ở đây lại khiến người vô cùng dè chừng.

Cô không nghĩ Phó Hựu có thể đùa với cô, nhưng nói không chừng anh ta là muốn đổi một cách biến thái hơn để đụ cô.

Điều này là có thể…..

Cô lùi về sau hai bước, vừa định rời khỏi đây, đột nhiên có người nắm lấy cô tay cô.

Trong bóng tối cô không đề phòng bị kéo sát vào góc của khách sạn, người đối diện nhanh chóng thả tay ra, trên tay cầm con dao sắc bén nhắm vào cô, Khương Hân kinh ngạc giơ tay lên liền nhìn thấy người trước mặt hóa ra là Phan Quốc Thành!

Lão ta run rẩy nghiến răng, con dao trong tay cũng run lên theo, khuôn mặt nhăn nheo đầy dữ tợn.

“Ông—-”

“Hôm nay người gọi điện cho mày chính là tao, tao hỏi mày, có phải Phó Hựu chỉ thị mày trộm đồ của tao phải không?” Lão tức giận thở hổn hển, dao cũng sắp cầm không vững.

Cô nuốt nước bọt một cái, thay đổi kế hoạch, chậm rãi buông tay xuống.

“Đúng là anh ta, anh ta nói ông biết lai lịch của viên kim cương xanh từng được lưu truyền trong giới hào môn.”

“Lão tử không biết!” Lão hung hăng mắng một tiếng, “Mày con mẹ nó thật tin lời chết tiệt của nó, mày từ đầu đến cuối đều bị nó lợi dụng, mục đích của nó chỉ là khiến cho tao rơi đài thế thôi! Và mày chính là người nghe theo mệnh lệnh của nó trộm đồ vậy của tao, thật là đáng thương!”

Lão nghiến răng nghiến lợi, hung ác nói, “Mày đừng có mà không tin lời của tao, nếu không phải tao nghe được thuộc hạ của nó bàn bạc bố chí, tao thực sự không nghĩ đến mày lại cùng phe với nói, chẳng trách đồ của tao đều bị nó trộm đi hết cái này tới cái khác.”

“Ông nói cái gì?” Cô nghe đến đây hai chân lạnh như băng, một trận lạnh buốt từ lòng bàn chân kéo lên, toàn thân trở cứng đờ.

“Tao nói mày bị nó lợi dụng! Mày hoàn toàn không hiểu hả?” Lão cầm dao nhỏ chỉ vào mũi cô một cách hung dữ, hốc mắt phồng lên, trừng lớn mắt nhìn cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận