Chương 79

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 79

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Mùi vị tinh dịch trên nụ vị giác tại đầu lưỡi khiến cô càng thêm ghê tởm, mỗi một lần đều ngậm miệng lại ngăn cơn buồn nôn.

Sau khi liếm xong, anh tiếp tục hạ nhục cô, “Ăn ngon không?”

Khương Hân không hé răng, Phó Hựu không kiên nhẫn nhíu mày, hạ giọng xuống, “Nói ăn ngon!”

“…Ăn ngon.”

Cổ họng khàn khàn, giọng nói nghẹn ngào, chứa đựng ủy khuất cùng thống khổ. Khi nghe thấy giọng nói của chính mình, nước mắt cô không khống chế được rơi xuống.

Anh nâng cằm cô lên, chọn lọc làm lơ nước mắt của cô, “Nếu ăn ngon, vậy mỗi ngày đều phải ăn, em nghĩ thế nào?”

Cô có thể không ăn sao?

Đáp án rất rõ ràng.

Phó Hựu kéo sợi dây xích trên cổ cô, nhấc chân bước vào phòng tắm, đồng thời kéo cô theo.

“Nếu chân của em không đi được, vậy thì quỳ xuống đất bò lại đây.”

Khương Hân cứng đờ hoạt động đầu gối, lê cái chân bị thương kia, nghe anh khinh thường, “Là em muốn bài tiết thứ đồ trong bụng ra, tôi chỉ cho em thời gian năm giây bò tới chỗ tôi, bằng không cơ hội này cũng sẽ không còn nữa đâu.”

“Năm.”

Không chút lưu tình bắt đầu đếm ngược, cô mất đi tất cả quyền lợi làm người bình thường, cắn răng chịu đựng đau đớn nhanh chóng bò qua, tốc độ có thể nhìn thấy được, chỉ trong ba giây đã đến nơi. Một đôi tay của người làm chủ nhân là anh xoa lên đỉnh đầu cô.

“Làm tốt lắm.”

Rũ mắt không nói lời nào, lòng tự tôn bị nghiền nát dưới đầu gối cô, đâm thủng làn da non mềm.

Phó Hựu khoanh tay trước ngực tựa vào khung cửa, đôi chân dài tùy ý bắt chéo vào nhau, áo choàng tắm màu trắng không thắt lại, bên dưới cơ bụng rắn chắc cường tráng, là vật lớn dựng thẳng, môi mỏng mím lại cười nhìn cô đang quỳ gối trước nắp cống thoát nước, một tay cố sức di chuyển đến hạ thân, để móc quả trứng rung mà mình tự tay nhét vào trong huyệt.

Mi mắt cụp xuống, hàng mi dày rậm nhuộm đẫm ý cười, ánh đèn rọi từ trên đỉnh đầu xuống, tạo thành bóng mờ của hàng mi bên dưới đôi mắt.

“Em có thời gian ba mươi giây để bài tiết, tốt hơn là nên nhanh lên, quá thời gian tôi không chờ đâu.”

Khương Hân cắn răng hung ác, thọc thẳng ngón tay vào bên trong, dùng sức lôi trứng rung ra, trong lúc nhất thời, miệng huyệt không khép lại được, tinh dịch cuồn cuộn không ngừng hòa cùng nước dâm bị bài tiết ra ngoài, chất lỏng sền sệt màu trắng chảy xuống cống thoát nước, trong bụng lập tức nhẹ hơn rất nhiều, cả người phảng phất đều thả lỏng.

Thời gian ba mươi giây đã hết, Phó Hựu đi tới, vỗ vỗ mông cô, theo phản xạ có điều kiện kẹp chặt miệng huyệt, chỉ thấy anh ngồi xổm xuống trước mặt mình, ác ý nhếch khóe môi lên.

“Hôm nay muốn chơi em, chơi trò gì đó khác biệt, từ giờ trở đi gọi tôi là chủ nhân, trò chơi này em thấy thế nào?”

Cô ngậm miệng không nói, Phó Hựu dùng sức nâng cằm cô lên, trong mắt hiện lên vẻ cảnh cáo, “Hử?”

Môi đỏ khẽ run, mỗi lần nhắm mắt lại đều là buồn ngủ, giọng nói nghẹn ngào phát ra âm tiết, “Được.”

“Không đúng.” Anh nhăn mày, đã không vui rồi.

Sắc mặt Khương Hân cứng đờ, rất nhanh lấy lại tinh thần.

“Được, chủ nhân.”

Anh cứ như vậy thảnh thơi ngồi dựa vào sô pha, cách đó không xa cô gái nghiêng người đang quỳ gối dựa vào cửa sổ sát đất lạnh lẽo, tiếng gậy rung ong ong truyền từ trong cơ thể ra, cô ra sức kẹp chặt đồ vật trong cơ thể, giữ không để nó rơi ra ngoài.

Phó Hựu kéo dây xích cổ cô trong tay, “Còn năm phút.”

Năm phút, chuyện có thể làm không nhiều lắm, nhưng chuyện thú vị cũng rất nhiều.

Nghĩ đến đây, anh không khỏi nhếch khóe miệng lên, đứng dậy đi về phía cô, ngồi xổm xuống trước mặt cô, nhìn bộ dáng khó chịu của cô, thật đúng là làm người ta đau lòng mà.

“Kẹp cho chặt vào đấy, nếu để nó rơi ra, tôi sẽ đụ em ngoài sân đó nha.” Anh cười thâm trầm, “Có phải vừa nghĩ đến thôi đã thấy hưng phấn rồi không?”

Mồ hôi lạnh trên trán Khương Hân rơi xuống, cúi đầu nhắm chặt hai mắt lại, cố gắng hết sức để không cảm nhận được sự chấn động tê dại từ dưới hạ thân truyền đến, cô không biết mình đã chảy bao nhiêu nước dâm rồi.

Bình luận (0)

Để lại bình luận