Chương 89

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 89

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Phó Hựu rất hài lòng với phản ứng của cô, dần dần di chuyển xuống, cắn lên núm vú hồng nhạt non mềm, mút vào trong miệng phát ra âm thanh chậc chậc, hàm răng tăng thêm lực đạo cắn mạnh vào núm vú. Nghe tiếng kêu đau đớn cầu xin của cô, là lạc thú lớn nhất của anh.

Khương Hân không chịu nổi nữa, chân đau nhức như bị cưa đứt, lúc lại đạt tới cao trào liền ngất đi, nhưng Phó Hựu vẫn không ngừng đâm chọc cô. Anh phủ người xuống vói đầu lưỡi vào trong miệng cô, vờn quanh cả khoang miệng liếm láp, xâm nhập sâu vào trong vận chuyển nước bọt của mình vào miệng cô, ấn cổ họng cô để cô nuốt xuống, cuốn lấy đầu lưỡi cô, giống như đang liếm là món ngon mỹ vị, yêu thích không nhả ra.

Chậm rãi lui ra ngoài, khuôn mặt đang bất tỉnh của cô bị nụ hôn vừa rồi của anh làm nghẹn đỏ, đôi má non nớt, há miệng cắn xuống, răng lại tăng thêm chút lực, hận không thể cắn rớt.

Sau khi đâm chọc gần trăm phát, nhìn vẻ mặt hôn mê an bình của cô, anh bóp cổ cô, thọc dương vật vào trong, đẩy rồi lại đẩy, phá mở cổ tử cung của cô bắn vào, bàn tay bóp cổ cô cũng ngày càng dùng sức.

Anh chính là thích khống chế như vậy, giống như bất cứ chuyện gì cũng không thoát khỏi lòng bàn tay anh, khi dục vọng lên đến đỉnh điểm, bóp cổ cô, là sướng nhất có thể làm anh sướng nhất!

Bắn xong, anh thở hổn hển chậm rãi buông tay ra, nếu như không phải cúi đầu thăm dò hô hấp phả ra từ mũi cô, thật đúng là cho rằng cô đã bị mình bóp chết.

Dưới thân bịt đến kín mít, ngồi ở một bên ánh mắt trìu mến vuốt ve cái bụng căng phồng của cô. Trong này khi nào mới có con của anh đây.

Ước gì nhanh lên, nhanh lên một chút, làm cô mang thai, lại có thể vừa làm cô mang thai vừa chơi cô, lại có thể để cô cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh mình.

Ngủ được một lúc lâu, cô tỉnh dậy vì bụng căng cứng, dùng sức để ngẩng đầu lên thì thấy bụng phình to như sắp vỡ ra, bao tử trống rỗng hơn bao giờ hết, cô đói quá, nhưng với cái bụng căng cứng như vậy, cô không thể ăn được chút nào.

Người ở cửa đã bưng cơm tới, nhanh chóng bước từng bước dài đến bên cạnh cô, trên mâm có rau xào, mùi thơm cũng đủ khiến cô muốn từng ngụm to mà ăn điên cuồng.

Phó Hựu nhìn vẻ mặt khó chịu của cô, cúi xuống, đưa tay sờ lên bụng cô.

“Sao, bị căng đầy lắm sao? Căng tới không ăn nổi cơm à?”

Cô cố gắng gật đầu, muốn làm cho anh hiểu được nỗi đau của cô, nhưng nào ngờ anh ta ngược lại tỏ vẻ bất lực.

“Còn có thể làm sao? Nơi đây sắp mang thai đứa con của tôi, chi bằng hiện tại cứ khỏi ăn cơm trước đã, chờ em chống trọi qua hôm nay rồi hẳn ăn.”

Anh thật sự định đem đồ ăn đi, đại não còn chưa kịp phản ứng, tay đã đi trước một bước, liền nắm lấy góc áo của anh.

Phó Hựu nhìn xuống, cười hỏi, “Bây giờ em muốn ăn chưa?”

Anh ta đang cố ý ép mình ăn, bụng đói cồn cào không thể kiềm chế, nên cũng không quan tâm được nhiều như vậy.

“Tôi ăn……”

“Thật là ngoan.”

Cô thấy đau hơn khi ngồi dậy, mông vẫn còn đau, không dám cử động, tay cầm bát run run, bới cơm từng chút một cho vào miệng, lặp đi lặp lại các động tác máy móc chỉ để no bụng, người ngồi cành nhìn cô ăn cơm tay vẫn không yên mà cầm nắm vú cô trong tay không ngừng trêu đùa xoa bóp.

Cô khó nhọc mà nuốt cơm, nhưng lại nghe anh nói, “Em trai của em chạy trốn còn không chịu yên, nó đè cả chục người của chúng tôi xuống dưới tảng đá, thật không đơn giản, nó lấy khẩu súng cướp được chống lại chúng tôi.”

Anh đang nói thì bật cười, sức bóp người cô cũng tự nhiên mạnh lên, “Vậy thì không thể không giết cậu ta, em đoán thử xem, là chúng tôi giết cậu ta trước, hay là cậu ta cứu em ra trước.”

Từ những gì anh ta nói nghe thật không dám tin là sự thật, Khương Hân thậm chí không thể tưởng tượng được rằng Khương Nghị có thể làm ra được loại chuyện đó, một cậu em nói lắp, làm việc gì cũng dịu dàng đáng yêu sao có thể cầm súng chống lại họ, còn giết chết mấy người, điều đó là không thể.

Bình luận (0)

Để lại bình luận