Chương 100

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 100

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Chẳng lẽ chị muốn đứa bé này vừa sinh ra thì có người cha là kẻ hiếp dâm sao? Cũng giống như em vậy! Tại sao không thể phá bỏ nó? Người đàn ông đó là một kẻ hiếp dâm, vì vậy chị nên phá bỏ đứa bé trong bụng đi.”

Trên mặt cậu ta lộ ra nụ cười khó mà phát giác, “Chị đừng lo lắng, em sẽ đi giất chết anh ta, trên người anh ta trúng những viên đạn kia, đủ để anh ta chết rồi.”.

Khương Hân được đưa lên xe, không biết vì lạnh hay vì sợ hãi, toàn thân rùng mình run rẩy.

Đúng vậy, cậu em trai này tất cả đều giả bộ, giả vờ nói lắp, và giả vờ tốt với cô, em ấy là một ác quỷ ghê tởm, giống như Phó Hựu, họ chính là cùng một loại người không hơn không kém.

Chiếc xe điên cuồng lao về phía trước, cô nắm chặt dây an toàn, hỏi một câu mà cô luôn muốn hỏi.

“Mẹ, bà ấy có phải bị em giết không.”

‘Két…’ Tiếng phanh gấp trên đường nhói tai vọng lại, Khương Hân bị hất mạnh ra phía trước, dây an toàn đã kịp thời kéo cô lại, cô sợ hãi mở to đôi mắt, đầy nước mắt nhìn về phía trước, không dám quay đầu lại nhìn em trai khủng khiếp đó.

“Ai nói với chị?”

Một giọng nói u ám vang lên bên tai cô.

Cô cố gắng nín thở và nuốt nước bọt, “Em chỉ cần nói cho chị biết, có phải là em giết không.”

Khương Nghị cười gằn một tiếng, tiếp tục đạp ga lái xe về phía trước, hờ hững nói ra một câu.

“Chờ đi, em sẽ để người đàn ông đó chết không toàn thây.”

“Có phải là do em giết không!” Khương Hân quay đầu lại hét lên, hiện tại cô chỉ muốn biết câu trả lời này.

Thiếu niên vốn là tràn đầy ánh nắng ấm áp nay trên mặt lộ ra vẻ âm trầm, u ám đến cực điểm.

“Chị ơi, em sinh ra trên đời là một sai lầm, nhưng người phụ nữ đó đã sinh ra em mà còn không quan tâm đếm xỉa đến em, em hận bà ấy, bởi vậy đứa con trong bụng chị tuyệt đối cũng không được sinh ra, nếu không nó sẽ giống như em vậy, sớm muộn gì nó cũng sẽ giết chị.”

Trong đôi mắt kinh hoàng của cô đã đong đầy những giọt nước mắt, “Cho nên em đã giết bà ấy, thế nhưng em dựa vào cái gì nói bà ấy không quan tâm ngó ngàng đến em chứ, em là con của bà ấy, là cục thịt rớt từ trên người bà xuống, bà ấy chỉ là không biết nên đối mặt như thế nào với thân phận được sinh ra của em……”

“Đúng thế! Em là con của kẻ hiếp dâm! Đứa con của kẻ hiếp dâm thì nên phải chết! Em biết mình là ai từ khi còn nhỏ, người phụ nữ đó không nói cho em biết, nhưng em đã biết, chị thì làm sao mà hiểu được chứ, em sống tiếp nhưu thế nào với thân phận này? Chị có biết em đau khổ đến nhường nào?”

Cậu ta nghiến răng nghiến lợi nói, “Vậy nên chị đừng hòng sinh đứa bé trong bụng ra, nếu chị không chịu phá thai , thế thì em sẽ trực tiếpnổ súng bắn chết nó! Chúng ta có thể thử xem.”

Giọng cậu ta tức giận đến phát run, tay trái cầm vô lăng, tay phải từ thắt lưng lấy ra khẩu súng lục, một tay nạp đạn nhắm ngay bụng của cô

“Không!” Khương Hân kinh hãi che lại bụng mình, dựa về phía cửa xe nước mắt trong nháy mắt rơi xuống, “Đừng như vậy Khương Nghị, chị cầu xin em, em không thể làm chuyện này!”

Đôi mắt giận dữ của cậu ta không hề nói dối chút nào, cậu ta có đủ dũng khí để bắn.

Khương Hân nuốt nước miếng, an ủi xoa dịu cảm xúc cậu ta, “Em đừng bắn, chị sẽ phá, chúng ta đi bệnh viện để phá, chị nghe lời em! Bỏ súng xuống đi nào.”

Khóe miệng anh nhếch lên một nụ cười dữ tợn, “Chị à, chị nghe lời, nghe lời em, em sẽ không tổn thương đến chị.”

Cô chưa bao giờ sợ hãi đứa em trai này, đây là lần đầu tiên và cũng là lần kinh hoàng nhất.

Trên đường đến bệnh viện, cậu ta tự kể mình đã uy hiếp những vượt biên lậu và trở thành thuộc hạ của mình như thế nào, vốn dĩ có mười mấy người vượt biên, nhưng trên đường giải cứu cô, một số người đã trở thành vật hi sinh, và cậu ta cảm thấy mọi thứ đều xứng đáng, dù sao thì những người đó cũng chỉ là những kẻ lang thang không ai muốn, đáng lẽ họ không nên có mạng sống, không nên sống trên đời này.

Bình luận (0)

Để lại bình luận