Chương 1

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Đêm khuya, cánh cửa phòng được mở ra truyền đến một tiếng mở khóa, ánh đèn vàng ấm áp trong phòng sáng lên.

Quý Hạ đặt túi xách sang một bên tủ giày, đưa lưng dựa vào cửa hít một hơi dài, cử động phần eo và vai có chút mỏi nhừ của mình sau một ngày dài làm việc.

Cô là một đầu bếp, tự mình điều hành một cửa hàng bánh ngọt. Cô thường làm một số bánh nhỏ để bán, sau đó chủ yếu là sẽ nhận một số đơn đặt làm bánh cho các bữa tiệc, làm một số theo yêu cầu khách hàng.

Gần đây, vào sinh nhật của một người lớn tuổi trong gia đình giàu có và quyền lực, đã đặt đơn yêu cầu bánh có sẵn trong cửa hàng của cô, bản thiết kế bánh ngọt của cô chủ yếu đã vẽ hơn mười bản, đối phương lúc này mới hài lòng, mấy ngày nay vẫn bận rộn từ sáng đến tối, tới tận giờ này mới về đến nhà.

Còn mấy ngày nữa mới xong việc.

Quý Hạ vừa nghĩ tới đó, cô bước vào nhà đi được hai bước, thấy trên sô pha xuất hiện hai tai mèo con lấp ló có bộ lông màu cam đang lắc qua lắc lại dường như đã nghe thấy tiếng động.

Bước chân Quý Hạ thoáng dừng lại, nhìn lỗ tai nhỏ bé hướng lên trên kia, ngay sau đó lộ ra một đôi mắt mèo nhỏ màu hổ phách, hóa ra là một chú mèo con lông dài màu trắng và cam có cái đầu ló ra từ phía sau ghế sô pha ngước lên nhìn cô.

Sau khi nhìn thấy Quý Hạ, hai lỗ tai nhỏ kia cụp về phía trước, mở miệng nói ra một tiếng kêu nhỏ ”Meo, meo?”

Tiếng kêu ngái ngủ, giống như vừa mới bị đánh thức đánh thức do ánh đèn sáng chói chưa thích nghi được.

Cả thân cục bông mềm mại nhũn ra nằm sấp nhìn cô, ánh mắt hiện lên ý bé muốn được nựng.

Trái tim Quý Hạ bỗng cũng mềm theo, bao nhiêu mệt mỏi cũng tan biến hết, nhấc chân đi tới trước mặt sô pha cô trực tiếp bế mèo con lên.

Bé Cam Nhỏ không có bất kì phản kháng nào, an tĩnh để Quý Hạ thích làm gì thì làm.

Cho đến khi được ôm trong lòng, móng vuốt nhỏ của mèo đặt trên ngực cô, cơ thể nhỏ bé của mèo đột nhiên đông cứng lại, đôi đồng tử mèo từ từ mở rộng, những móng vuốt nhỏ của mèo co rút sang một bên một cách bất thường, mèo muốn né tránh điều bất thường này.

Quý Hạ không thể cảm nhận được ý tứ của mèo con trong ngực, cảm giác được động tác của anh đang vùng vẫy, có chút sợ anh ngã xuống, tay ôm con mèo vào lòng càng chặt hơn.

Lần này, cái đầu nhỏ bé của anh cũng trực tiếp rơi vào trong ngực Quý Hạ.

”Meo meo, meo meo meo!”

Chờ anh điều chỉnh tư thế thoải mái chút, vừa ngẩng đầu lên, anh thấy Quý Hạ đang nhìn mình rồi nở nụ cười, giọng nói của cô rất nhẹ nhàng và dịu dàng.

“Bé cưng hôm nay ở nhà có ngoan không?”

Quý Hạ là khuôn mặt của người đẹp tiêu chuẩn, thanh lệ thoát tục, không diễm lệ cũng không nhạt nhẽo, làm cho người ta có một loại cảm giác rất ôn hòa, như gió xuân tháng hai thổi tới.

Lỗ tai mèo con bất giác run rẩy theo, đầu nhỏ cúi xuống, lông tơ nhỏ trong lỗ tai cũng lộ ra đáng yêu “Meo meo meo.”

“Xem nào, để Mẹ xem hôm nay bé ăn cơm có ngon không”.

Đuôi mèo con ngọ nguậy, phát ra tiếng kêu có chút bất mãn “Meo meo meo.”

Mỗi lần Quý Hạ tự xưng là mẹ, anh đều có phản ứng này.

Khiến Quý Hạ phải hoài nghi là có phải anh nghe hiểu lời cô đúng hay không.

Con mèo lông dài màu cam này được cô nhặt ở trước cửa hàng của mình tầm độ nửa tháng trước.

Cũng không biết là từ đâu đi lạc tới, mỗi ngày đều ngồi xổm ở cửa hàng chờ đợi nhìn chằm chằm cô, hơn nữa chỉ cho một mình cô chạm vào mèo nhỏ.

Sau khi ở của hàng cô hai ngày, cũng chưa từng thấy chủ nhân của nó, ngược lại đối phương mỗi lần đều làm bộ dạng đáng thương nhìn cô rời đi, sau đó cuộn mình trước cửa tiệm rồi ngủ, nhìn xem quá ngoan quá đáng yêu, làm cho Quý Hạ tới bây giờ chưa từng nghĩ việc muốn nuôi một con mèo. Sau bao sự cố gắng đi tìm chủ nhân cho mèo con, nhưng vẫn không được, cô quyết tâm ôm bé đáng yêu này về nhà nuôi.

Bình luận

Để lại bình luận