Chương 5

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 5

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Vốn là bộ dáng đẹp trai, lại ngồi xổm trên mặt đất như vậy, lỗ tai nhỏ biết mình đang gây họa, đáng thương cố gắng nằm úp sấp trong sợi tóc của anh che giấu mình.

Cô không thể chịu đựng được nữa.

Quý Hạ lập tức mềm lòng.

“Vậy, lúc trước trong nhà thiếu đồ đạc?”

“Là tôi ăn.” Mèo con phạm sai lầm cúi đầu, chàng trai giọng trầm dễ nghe nói những lời này có chút ủy khuất: “Tôi không thích ăn thức ăn cho mèo, một chút hương vị đều không có.”

Mà móng vuốt mèo lại không thể mở tủ lạnh, không thể mở hộp khoai tây chiên…

Chỉ có thể biến thành người, mỗi lần lén lút ăn một chút, còn sợ bị cô phát hiện.

Mặc dù bây giờ anh vẫn bị cô tìm thấy.

Tai mèo trên đỉnh đầu chàng trai run rẩy, có chút đáng thương, giọng điệu mềm mại, giống như đang làm nũng.

Đối phương thật sự quá đẹp, hơn nữa trên đầu còn có hai tai mèo nhung lông tơ quả thực như lừa tình.

Quý Hạ lúc trước đối với sự làm nũng của Cam Ngọt đã không chịu nổi, hiện tại tuy rằng mèo con biến thành một chàng trai, nhưng loại động tác nhỏ này lực sát thương vẫn lớn như cũ, hơn nữa nhìn bộ dáng tinh xảo trắng nõn mềm mại này của đối phương có lẽ cũng không phải yêu quái gì nguy hiểm.

Dù sao cũng không có yêu quái ghê gớm nào dám lẻn vào nhà cô, không quen ăn cơm mèo, sau đó cẩn thận đáng thương chỉ thừa dịp cô không ở nhà, trộm mấy miếng bánh quy, khoai tây chiên ăn?

Nghe qua cũng không tránh khỏi đau lòng.

Khiến cho bản thân Quý Hạ cảm thấy mình có chút ngược đãi bé cưng này

Đối với lời anh nói không nên đuổi anh đi, đầu óc cô suýt mơ màng mà đồng ý.

Nhưng mà trước khi đồng ý, Quý Hạ vẫn phải lấy lại bình tĩnh, dù sao chuyện này thật sự vượt qua nhận thức về cuộc sống của cô trong hai mươi mấy năm, không phải loại chuyện có thể tiếp nhận được ngay, vì thế Quý Hạ lại hỏi:

“Lúc trước anh theo tôi về cũng là do…?”

Anh ngẩng đầu: “Mùa đông ở bên ngoài rất lạnh… Hạ Hạ đừng đuổi tôi đi, được không? Tôi rất ngoan mà, cô biết đấy, tôi vẫn luôn nghe lời, tôi cũng không ăn nhiều lắm, cô không cho phép, tôi sẽ không ăn nữa…”

Giọng nói chàng trai rõ ràng trong trẻo pha chút lạnh lùng, nhưng hết lúc nói chuyện với cô lại có sự khẩn trương trong đó, nhu thuận ngồi ở một bên, cẩn thận giương mắt nhìn cô một tiếng cũng không dám nói nhiều.

Quý Hạ nhìn bộ dáng đáng thương của chàng trai, lý trí vừa mới bay trở về lại không cánh mà bay, không nhịn được mà gật đầu.

Thật ra chỉ cần không phải là yêu quái hại người trong phim truyền hình, cô vẫn có thể nuôi nổi.

Hơn hai mươi phút sau khi gật đầu, Quý Hạ ngồi trên sô pha, chàng trai ngoan ngoãn ngồi ở đầu kia sô pha, hai lỗ tai trên đầu thỉnh thoảng run rẩy một chút, sau đó lại nghiêng đầu nhìn biểu cảm của Quý Hạ.

Cuối cùng đã tiêu hóa xong tin tức vừa rồi, Quý Hạ nhìn về phía chàng trai đáy mắt có chút phức tạp.

Cô cũng mới biết được, thì ra trên thế giới này quả thật là có yêu quái tồn tại, hơn nữa số lượng cũng không ít, chẳng qua đều có thể hóa thân thành hình người, tuân thủ pháp luật đạo đức của nhân loại, hơn nữa trên thực tế ngoại trừ có thể biến thành nhân loại ra, so với người bình thường cũng không có gì khác biệt quá lớn, cho nên không ai phát hiện ra.

Mà trước mắt cô, mèo con Cam Ngọt cô nhặt về, chính là một con yêu quái trong số đó, nguyên mẫu là một con mèo, tên thật của anh là Vân Bạch.

Dựa theo cách nói của anh, năm nay anh vừa trưởng thành, trước đó hay lang thang đến gần cửa hàng bánh ngọt của cô, ngửi thấy vị ngọt trong cửa hàng, mới không nhịn được mà chạm vào sứ cầu thu.

Hơn nữa cô biết nuôi anh cũng không khác gì nuôi một con mèo nhỏ, chỉ là sau khi mèo hóa thành hình người thì tuổi thọ bằng tuổi của một người bình thường.

Nhỏ như vậy mà lang thang ở bên ngoài đúng thật là một bé đáng thương, nuôi một con mèo hoang Quý Hạ cũng không cảm thấy có vấn đề gì.

Bình luận

Để lại bình luận