Chương 6

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 6

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Nhưng, nhưng…

Chàng trai quay đầu lại, gương mặt nghiêng thoạt nhìn mềm mại thuần khiết, gương mặt trắng nõn, cái bóng bên cạnh rơi vào sườn mặt anh, một đường kéo dài đến xương quai xanh tinh xảo xinh đẹp của anh, đôi mắt mèo màu hổ phách rũ xuống, lông mi hơi run rẩy, thỉnh thoảng lén lút quan sát biểu cảm của cô.

Hazzz, nuôi anh cũng không khác gì nuôi một con mèo nhỏ… Một con ma.

Nuôi một con mèo trong nhà có thể giống như một chàng trai đẹp trai không?

Quý Hạ nhịn không được đưa tay che mặt, không nghĩ chẳng qua mình tan làm sớm một chút lại có thể gặp phải loại chuyện này.

Nếu ngay từ đầu biết được chuyện này, cô nhất định sẽ không mang con mèo này về nhà, cũng không cho phép anh ngồi trên ghế sofa của mình, nhưng nếu là Cam Ngọt… Mức độ chấp nhận không hiểu sao lại cao hơn một bậc.

Cuối cùng cầm lấy hộp khoai tây chiên bị Vân Bạch hoảng hốt ném sang một bên, mở hộp ra.

Quý Hạ tinh mắt thấy lỗ tai mèo trên đầu Vân Bạch hơi run run theo tiếng cô mở hộp khoai tây chiên , sau đó làm bộ như không có hứng thú gì, xoay đầu ra chỗ khác.

Cô chút buồn cười, Quý Hạ đưa hộp khoai tây chiên cho Vân Bạch.

“Hạ Hạ?”

Hai lỗ tai mèo con trên đầu Vân Bạch trong nháy mắt không nhúc nhích nữa, nhìn hộp khoai tây chiên Quý Hạ đưa tới trước mắt, đôi mắt màu hổ phách trong trẻo.

“Đói bụng thì ăn trước đi.” Cô cho một con mèo ăn thức ăn cho mèo, sau khi phát hiện đối phương không ăn lại cho anh ăn cơm mèo rất lâu, Quý Hạ có chút đau đầu: “Anh có thể ăn những đồ ăn vặt này không? ”

Vân Bạch gật đầu, ngoan ngoãn nhận lấy hộp khoai tây chiên.

Rạch cạch thành thạo mở bao bì.

Đầu ngón tay trắng như tuyết của anh nắm lấy miếng khoai tây chiên, đưa vào miệng chậm rãi nhai nuốt.

Quý Hạ nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của anh, đáy lòng có chút phức tạp, quay đầu nhìn lướt qua đống đồ chơi mèo và đồ dùng mèo cô mua, lại nhìn ‘mèo lớn’ ngồi bên cạnh mình, không biết sao cho phải: “Tôi đi xử lý công việc một chút, anh… cứ ăn trước đi. ”

Động tác Vân Bạch hơi dừng lại, lỗ tai run lên, mắt đẹp nhìn Quý Hạ đứng dậy đi vào trong phòng, đôi mắt màu hổ phách của anh vẫn dõi theo từ động tác của Quý Hạ, động tác ăn khoai tây chiên dừng lại, sau đó tai mèo con nằm úp sấp về phía trước.

Trong phòng làm việc, Quý Hạ mở máy tính ra, gửi nội dung bên trong usb cho Tống Nhược đang ở cửa hàng.

Còn chưa xử lý xong, đã nghe thấy tiếng mèo kêu.

Quý Hạ sửng sốt một chút, quay đầu ra chỉ thấy một móng vuốt nhỏ màu cam, từ trong khe hở vươn tới, đẩy ra một khe hở, sau đó lấp ló bé mèo con màu cam, dùng cái đầu nhỏ như nhồi bông của mình mở cửa ra, chỉ chui vào có một cái đầu, đôi mắt to màu hổ phách nhìn thẳng vào mắt cô, thấp giọng nhu thuận meo meo một tiếng.

Làm nũng.

Nhưng lại e ngại chuyện vừa rồi.

Nếu là ngày ngày thường, bé cưng này đã sớm chạy đến đầu gối cô nằm xuống, nhưng hôm nay, sau khi đối phương vào cửa, nghiêng đầu nhỏ, có chút do dự xoay một vòng tại chỗ, cái đuôi dài kéo lê xuống đất.

Từ cái đuôi dường như có thể cảm nhận được tâm trạng thấp thỏm của mèo con.

Trái tim Quý Hạ trong nháy mắt đã mềm nhũn, mặc dù biết đối phương không phải là mèo con bình thường, nhưng vẫn không nhịn được mà ngồi xổm xuống: “Cam Ngọt… Vân Bạch, lại đây. ”

Đôi mắt mèo màu hổ phách kia trong nháy mắt sáng lên, cái đuôi to cũng nâng lên, chậm rãi đi tới trước mặt cô, dùng hai má của mình cọ vào tay Quý Hạ.

Bị mèo con cọ xát như vậy, trái tim của người mẹ già muốn tan chảy …

Hả…? Mẹ già?

Giờ phút này Quý Hạ đột nhiên nhớ tới, cảnh tượng lúc trước mình ôm Vân Bạch vẻ mặt từ ái tự xưng là mẹ.

Quý Hạ:…

Quý Hạ cúi đầu nhìn ‘con mèo’ đã chứng kiến ‘lịch sử đen tối’ của mình.

Đột nhiên tâm trạng trở nên phức tạp và hoảng loạn

Bình luận

Để lại bình luận