Chương 9

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 9

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Giọng nói lạnh lùng của thiếu niên nhẹ nhàng nói những lời này, đôi mắt chiếu ngang qua một ánh sáng kỳ lạ, cũng không biết là đang nghĩ tới điều gì.

Nghe vậy, Quý Hạ từ trong tủ quần áo của mình tìm ra đến hai ba bộ quần áo được cẩn thận nhét vào góc tủ sợ bị cô nhìn thấy, sửa sang lại tủ quần áo một chút, đem mấy bộ quần áo của anh cũng treo lên cho ngăn nắp.

Sắp xếp xong Quý Hạ từ trong phòng mình đi ra, khung cảnh chính là nhìn thấy một thiếu niên tai mèo cầm đũa ngoan ngoãn ăn cơm, ánh mắt còn nhìn chằm chằm về phía cửa phòng của cô, khi thấy cô đi ra, đôi tai vốn đang rũ xuống trong nháy mắt bỗng trở nên linh hoạt hơn.

Quý Hạ bước tới ngồi xuống bên cạnh anh.

“Buổi chiều tôi sẽ dẫn anh đi ra ngoài mua thêm mấy bộ quần áo nam nhé” Thời tiết cũng se lạnh, lúc làm mèo có thể đem anh ôm trong ngực sưởi ấm, nhưng đã trở thành người thì… Nên chuẩn bị cho anh một chút đồ thôi.

Vân Bạch trả lời cô một tiếng xong lại tiếp tục ăn.

Bên cạnh Quý Hạ vừa định gọi điện thoại cho Tống Nhược nói với cô một tiếng là chiều nay mình cũng không đi được, nhưng điện thoại đột nhiên lại vang lên.

Trong nháy mắt Vân Bạch nghiêng đầu, vừa hay nhìn thấy dòng chữ trên điện thoại di động của Quý Hạ.

– Khách hàng Phó đang gọi đến.

Đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp của Vân Bạch hơi nheo lại, đôi tai nhỏ trên đầu khẽ ngọ nguậy, rồi lại dựng thẳng lên.

Thấy Quý Hạ ngồi cạnh bên chớp chớp mắt, nhìn điện thoại thở dài một hơi, giơ tay lên về phía anh, đưa ra một tư thế suỵt, ý chỉ anh hãy im lặng, sau đó mới cầm điện thoại lên bắt máy.

Vân Bạch ngoan ngoãn ngồi im, đôi môi mỏng của anh hơi mím lại, một bên má chậm rãi, chậm rãi phồng nhẹ lên, đôi mắt to nhìn chằm chằm mọi hành động cử chỉ của Quý Hạ, lỗ tai anh dựng thẳng lên, không nhúc nhích ngồi yên nghe ngóng.

Thanh âm dịu dàng dễ nghe vang lên “Xin chào, tôi là Quý Hạ, ngài Phó tiên sinh phải không, anh đối với phương án còn có thắc mắc gì không?”

Người trong điện thoại gọi tới, chính là khách hàng gần đây khiến Quý Hạ trở nên bận rộn, anh ta tên là Phó Cần Dư là nhân vật hào môn của thành phố S.

Sự thật trong lòng Quý Hạ cũng mơ hồ cảm giác được đối phương có chút tâm tư gì đó, dù sao trước kia nhận mấy loại yến hội của gia đình hào môn thế này, thì bình thường làm gì có nhà chủ nhân nào có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy, còn hay gọi điện tới thảo luận chi tiết cùng cô nói về kiểu dáng bánh ngọt các loại cơ chứ. Những loại người như cô phần lớn đều là cùng trợ lý của những thế gia này tiếp xúc thôi.

Cho dù là có để tâm, thì một lần hai lần còn chưa nói, mỗi lần đều tự mình đến quyết định. Ở trên thương trường làm ăn thời gian dài như vậy, cô cũng rất ít khi để ý loại chuyện này.

Bản thân cô bây giờ còn không có ý nghĩ về phương diện tình yêu kia, huống chi đối với đối phương cũng không có chút loại cảm giác nào. Từ trước đến nay lúc nào công tư phân minh, chẳng qua bởi vì đối phương cho tới bây giờ cũng không lộ rõ ý với cô, mọi hành động đều ở trong phạm vi hợp lý, khiến cho cô cũng không tiện tỏ ra xa cách với anh ta.

Chẳng qua các loại điều khoản trong điều kiện hết lần này đến lần khác lại bị thay đổi, loại công việc từ trên trời rơi xuống này thật sự làm cho cô sắp kiên nhẫn không nổi.

“Quý tiểu thư” Bên kia mang theo một thanh âm cười nhẹ yếu ớt có phần lễ phép vang lên “Là như vậy, hôm nay tôi lại nghĩ ra được một ý tưởng mới, không biết vài buổi chiều Quý tiểu thư có rảnh hay không? Tôi đã đặt sẵn phòng ăn, buổi chiều gặp mặt chúng ta cùng nhau thương lượng một chút nhé?”

Quý Hạ bên đầu dây điện thoại khẽ đau đầu, đưa tay lên ấn xoa huyệt thái dương, vừa tính mở miệng muốn nói.

Bình luận

Để lại bình luận