Chương 10

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 10

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Thì Vân Bạch ngồi cạnh bất chợt đưa tay, đầu ngón tay trắng thon dài, nhẹ nhàng kéo góc áo Quý Hạ.

Cô giương mắt nhìn qua, chỉ thấy đáy mắt của thiếu niên tinh khiết xinh đẹp, nhìn thẳng vào mắt cô, đôi tai trên đầu run lên vài cái.

“Hạ Hạ.”

Giọng nói lạnh lùng của anh chậm rãi vang lên, nghe đâu đó mang theo chút bất mãn.

Hình như là bất mãn do cô khi nãy rõ ràng đã nói buổi chiều muốn dẫn anh đi ra ngoài, bây giờ kết quả lại có công việc đột xuất.

Phó Cần Dư bên kia đương nhiên cũng nghe thấy giọng nói của đàn ông truyền tới, anh ta hơi dừng một chút, lịch lãm hỏi “Quý tiểu thư, buổi chiều cô có hẹn sao?”

Quý Hạ lúc này mới hoàn hồn, cảm xúc của cô vẫn bị sự làm nũng của bạn nhỏ kế bên giữ lấy, nghe thấy lời của anh ta lúc này mới đáp một tiếng, dịu dàng cười mở miệng “Xin lỗi Phó tiên sinh, tôi đã sớm có hẹn vậy nên buổi chiều hơi bận rộn, có thể do chỉ có mình tôi làm nên tiến độ sẽ tương đối chậm chạp, cùng lắm may sao quy trình của chúng ta đã cơ bản hoàn tất, nếu như ngài còn muốn sửa đổi vài chi tiết nhỏ thêm thì có thể liên hệ trực tiếp với trợ lý của tôi, còn những sửa đổi lớn thì tôi lại sẽ trao đổi sau với ngài, ngài xem như vậy được không?”

Quý Hạ ít nhiều gì cũng làm ăn trong giới này nhiều năm, từ khi còn học đại học đã bắt đầu kinh doanh cửa hàng bánh ngọt tự thiết kế này, trong lúc nói chuyện đương nhiên là cẩn thận không một sơ hở.

Bên kia trầm mặc khoảng ba giây, giọng nói tao nhã ôn hòa lại lập tức vang lên “Được rồi, quấy rầy Quý tiểu thư rồi.”

Sau khi cúp điện thoại, Quý Hạ mới thở phào nhẹ nhõm.

Vân Bạch cũng bị đánh nhẹ một cái lên tay.

Còn dư âm cảm giác mình là Con mèo

Quý Hạ không chú ý, Vân Bạch đã tựa vào người cô, còn nắm lấy tay cô, từng chút từng chút một nắm lấy, đan vào tay cô.

Theo bản năng Qúy Hạ rụt tay lại, nhìn Vân Bạch.

Thấy Vân Bạch ngược lại còn có chút tủi thân vô tội mà ngẩng đầu nhìn cô có chút mờ mịt “Hạ Hạ không phải thích nhất là ôm sao?”

Quý Hạ:…

Cúi đầu nhìn hai tay thon dài của thiếu niên, tinh xảo xinh đẹp phảng phất giống như chúng chỉ thích hợp nhảy trên phím đàn dương cầm.

Anh, anh có phải là miếng đệm thịt không?

Cũng chỉ mất vài giây không để ý tới, đôi tai mèo đáng yêu kia trong nháy mắt nằm rũ xuống “Bởi vì tôi là yêu quái, Hạ Hạ không thích sao?”

Sao trong nháy mắt chủ đề lập tức chuyển đến thích hay không thích rồi?

Quý Hạ có chút dở khóc dở cười, lại cảm thấy có chút bất lực với tính trẻ con của anh.

Không nhầm lúc trước một mực lang thang bên ngoài, tiếp xúc cũng ít người, cho nên mới có một bộ dạng đơn thuần như vậy.

Hết lần này tới lần khác Quý Hạ lại mềm lòng khi thấy anh làm nũng, lập tức nhịn không được muốn dỗ dành anh “Nếu không thích anh, làm sao tôi có thể để anh ở lại, còn chuẩn bị nấu cơm cho anh ăn.”

“Cho nên… Hạ Hạ thích tôi” Đôi tai mèo trong nháy mắt dựng thẳng lên, thiếu niên khuôn mặt tinh xảo nâng mặt lên, khóe môi nhanh chóng xẹt qua một nụ cười, rút ra kết luận quan trọng này

Đôi mắt của anh vẫn là bộ dáng đơn thuần vô tội, ý cười kia sau khi xẹt qua, vẫn là một bộ dáng nhàn nhạt, diện mạo của anh thuộc loại cảm giác lạnh lùng này. Hết lần này tới lần khác chỉ có đôi tai mèo có phản ứng, lúc nói chuyện anh còn có chút mềm mại, giống như là tiểu thần tiên đơn thuần không màng chuyện đời.

Nói như vậy cũng không sai.

Dù sao cô cũng thích mèo lớn, Quý Hạ suy nghĩ một chút thì gật gật đầu.

Nghe thấy anh nhanh chóng mở miệng “Tôi cũng thích Hạ Hạ.”

Quý Hạ nở nụ cười một tiếng, đưa tay lên tự nhiên xoa xoa đầu anh.

Thiếu niên híp mắt, đầu hơi cọ lên bàn tay Quý Hạ mà hưởng thụ.

Chiếc tai mèo mềm mại cũng vểnh lên, mang theo nhiệt độ ấm áp, cảm giác có chút vi diệu, Quý Hạ sau khi chạm vào theo bản năng lập tức thu tay lại.

Bình luận

Để lại bình luận