Chương 22

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 22

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nhưng rõ ràng là cô không thể ở lại chỗ này lâu hơn nữa.

Rốt cục hai người kia chú ý tới Quý Hạ, vì cô và Vân Bạch quá mức nổi bật cùng đứng dậy đi quầy lấy cái túi, đem đồ uống còn chưa uống hết trong ly thủy tinh bỏ vào trong túi, mang theo Vân Bạch đi ra ngoài.

Vân Bạch ngược lại khá tự giác, đưa tay giữ chặt tay Quý Hạ bên cạnh mình, còn mở miệng trước khi Quý Hạ lên tiếng “Hạ Hạ từng nói, mèo con ra ngoài phải theo kịp, không thể chạy loạn, cũng phải dắt dây, Hạ Hạ không kéo dây cũng không nắm tay, tôi lạc mất thì làm sao bây giờ?”

Đây giống như là trước kia, khi cô ôm Cam nhỏ xuống dưới lầu đi dạo hít thở không khí, mục đích là để dạy Cam nhỏ lúc đó, crm thấy dây thừng trên cổ mình không hài lòng đòi tháo ra.

Nhưng bây giờ – kéo dây thừng sao?

Ánh mắt Quý Hạ dừng trên chiếc cổ trắng nõn, yết hầu tinh xảo của anh trượt lên xuống, trượt xuống cùng với tiếng nói dễ nghe.

Quý Hạ muốn che mặt vì cô nghĩ rằng có điều gì đó không ổn cho lắm diễn ra trong dòng suy nghĩ của mình.

Dắt dây thừng cho trai đẹp? Đây là hiện trường cosplay hay gì? Coi như một phần là cô có kiến thức rộng rãi, nhưng mà đây có phải hay là quá kích thích không?

Sao anh có thể nói những lời như vậy chứ, xấu hổ quá đi mất!

Quý Hạ nắm lấy tay Vân Bạch, vừa dạy bảo anh vừa suy nghĩ.

Vân Bạch cũng không biết rốt cuộc là có nghe lời cô để vào tai hay không, đi trên đường anh chỉ thuận miệng đáp lại, đi sát bên cạnh Quý Hạ, còn nắm đầu ngón tay của cô chơi đùa.

Quả thực anh cũng không còn cách nào.

Tay kia của Quý Hạ còn đang xách túi không anh cũng nắm lấy tất, trong lòng vui vẻ, khóe môi lại bất giác nhếch lên.

Cô đang nói, bên kia đường lại truyền đến một giọng nói ngạc nhiên.

“Quản lý Quý”

Quý Hạ sửng sốt trong, nghiêng đầu nhìn qua hướng tiếng gọi mình.

Vân Bạch cũng nhìn theo.

Chỉ thấy một người đàn ông cao lớn mặc âu phục màu xám bạc mang theo ý cười vội vàng đi tới, trước ngực hắn còn treo bảng tên công tác nhỏ, là quản lý của siêu thị lớn này.

“Quản lý Trương” Quý Hạ gật gật đầu, mang theo chút ý cười chuyên nghiệp lên tiếng “Sao hôm nay lại trùng hợp gặp anh ở chỗ này vậy?”

“Vừa rồi tôi có gọi điện đến cửa hàng của cô, nghe nói cửa hàng đang tổ chức lễ, mời quản lý Quý đến gặp nhân viên. Tôi vừa nhận được tin quản lý Quý trưa nay xin nghỉ.” Thái độ đặc biệt ân cần của nam nhân làm cho Vân Bạch híp mắt mèo của mình cẩn thận nhìn anh ta.

Quản lý Trương nhìn qua, “Thì ra là mang theo em trai đến mua đồ à? Thẻ tôi đưa cho cô có dùng không? Thẻ giảm giá nội bộ rất lớn.”

Quản lý Trương hiển nhiên rất am hiểu dễ dàng bắt chuyện với người khác, nói xong với Quý Hạ rồi nhìn về phía Vân Bạch cười mở miệng, “Nhóc con bộ dạng thật đẹp trai, gen cả nhà cô đều tốt nhỉ, nhưng lần sau em trai phải giúp chị gái em xách đồ đó, nhìn chị gái em xách nặng bao nhiêu.”

Vân Bạch nghiêng mắt nhìn thoáng qua túi xách trong tay Quý Hạ, lại nhìn hai bàn tay mình đang dùng để mân mê chơi đùa cùng ngón tay Quý Hạ, khóe môi anh lạnh lùng nhếch lên.“Không có nhiều đồ cho lắm, chúng tôi vừa ra khỏi cửa hàng, tôi thuận tay cầm, lúc nãy mới đi được vài bước thì gặp anh.”

Vân Bạch còn chưa mở miệng, nhưng Quý Hạ nghe thấy lời này, theo bản năng mở miệng nói.

Để cho một con mèo con đáng yêu xách đồ???

Cô làm không được!

Mặc dù mèo nhà mình đã biến thành người, nhưng Quý Hạ mang theo tâm lý của mẹ già, phản kháng theo bản năng lên tiếng nói hộ anh.

Giống như lên mạng đăng bài oán giận với người khác, nói con mèo nhà cô hôm nay cào mình, cả ngày chỉ biết nghịch ngợm.

Nếu có người thật sự muốn nói xấu mèo con nhà mình, vậy phản ứng đầu tiên vẫn là phải giải thích mèo con nhà mình cũng chỉ là lúc này không khống chế tốt, bình thường vẫn rất đau lòng thay anh.

Bình luận (0)

Để lại bình luận