Chương 23

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 23

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tôi có thể nói dối rằng mèo nhà tôi không vâng lời, nhưng bạn không thể thực sự nghĩ như thế.

Con người chính là loại sinh vật phức tạp này.

Quản lý Trương bị lời nói theo bản năng của Quý Hạ làm cho sửng sốt.

Mà lúc này Vân Bạch lại đột nhiên nở nụ cười.

Anh chậm rãi cười nhẹ, cực kỳ ngây thơ, lôi kéo tay Quý Hạ, như có như không lay động cô một chút.

“Chị gái ơi… Tiểu Hạ, hay là chúng ta mau về nhà đi?”

Vừa rồi còn gọi là chị gái, bất thình lình lại như nói một câu vậy.

Quý Hạ cho dù đối với con mèo nhà mình hiểu rõ cỡ nào, giờ phút này cũng có thể cảm nhận được có chỗ không thích hợp.

Mà quản lý Trương ở đằng kia có vẻ do dự một lúc, nhìn thoáng qua chỗ hai người nắm tay.

Không phải chị em sao, vậy còn nắm tay?

Muốn nói là mang theo đứa trẻ của bạn bè, nhưng đứa nhỏ này rõ ràng đã trưởng thành rồi mà? Dù thế nào cũng không cùng tay nắm tay đi dạo trung tâm mua sắm chứ?

Nhưng nếu là bạn trai…? Nó có quá nhỏ hay không? Nhìn mặt đối phương hình như là một sinh viên đại học?

Quý Hạ có thích loại con trai này sao?

Cô ở bên này đã nhanh chóng nói lời tạm biệt, dắt con mèo tâm cơ nhà mình đi.

Trong suốt quãng đường, Quý Hạ nhìn mèo con của mình với một biểu cảm rất vi diệu.

Anh thì biểu hiện tương đối vô tội, còn sợ cái ly kia bị vỡ, dọc theo đường đi đều cầm ly thủy tinh kia trong tay, mắt rũ xuống nhìn nó.

Việc đầu tiên vào đến nhà là cất cái cốc đi.

Còn không đợi Quý Hạ nói cái gì đó, chàng trai trống rỗng biến mất, quần áo của anh rơi xuống đất.

Sau đó, một con mèo con xinh đẹp màu trắng cam nổi lên từ quần áo.

Nếu như nói lúc trước anh làm hình người, tốt xấu gì cũng có một chút hình tượng, sau khi biến thành Cam Ngọt, anh bắt đầu không kiêng nể gì mà làm nũng.

Cơ thể nhỏ bé ngã sang một bên, lăn nhẹ một vòng, lộ ra cái bụng mềm mại rồi phát ra hai tiếng meo meo trắng sữa.

Trong nháy mắt như vậy, Quý Hạ thiếu chút nữa quên hết tất cả nghi ngờ và sự bất thường trong đầu, trong lòng chỉ có —— a a anh đáng yêu chết đi mất, muốn vùi vào trong bụng anh hôn nựng vài cái.

Không không không, đợi một chút, đây không phải là một con mèo con đơn thuần, Quý Hạ bình tĩnh một chút!

Đây là một con mèo trưởng thành, tạm thời coi như là một người đàn ông trưởng thành!

Thân thể nhỏ bé Vân Bạch cuộn tròn lại, cái đầu bông xù nhướng lên và đôi tai khẽ động đậy.

Sao không ôm tôi?

Chỉ thấy Quý Hạ ngồi dựa vào một bên, hai tay ôm ngực, vẫn là khuôn mặt ôn hòa như trước, ho nhẹ một tiếng.

“Biến trở về hình người cho tôi”

Không được, đối mặt với loại dễ dương này, quả nhiên là nghiêm khắc không nổi.

Nhưng có một số từ không thể không nói, ngay cả khi bạn là một con mèo con dễ thương cũng không thể.

Nói cho cùng, lúc trước là bị bề ngoài đáng yêu vô tội của anh mê hoặc, hơn nữa cảm thấy mèo con cái gì cũng không hiểu, vừa mới biến thành người, còn phải đối mặt với tình cảnh mùa đông không có chỗ để chơi còn khó sinh hoạt, trong khoảng thời gian ngắn bị lừa gạt đến đầu óc choáng váng.

Mãi cho đến lúc vừa rồi, rõ ràng trước đó vẫn vô tội gọi chị gái, nhưng lúc gặp người khác còn cố ý lắc lắc tay cô, lại cố ý nhấn mạnh cô không phải chị gái của mình.

Ồ, đó là em trai sao?

Đây vẫn là một con mèo con chỉ biết ăn vạ.

Thử nghĩ xem, có phải là bởi vì cô cho rằng mèo con quá đơn giản, nhưng thật ra đây không phải là một con mèo con đơn giản chút nào.

Tốt xấu gì cũng phải nói cho rõ.

Cô cũng hiểu, có một số mèo nhìn thấy chủ nhân chơi với con mèo khác hoặc là cùng người khác đối xử tốt cũng khó tránh khỏi ghen tuông, nhưng cô cũng không có bạn trai, hơn nữa nói cho cùng Vân Bạch đã trưởng thành nhưng vẫn quá nhỏ, vẻ mặt vô tội của anh làm cho người ta không phân biệt được rốt cuộc anh hiểu cái gì, nghĩ cái gì trong đầu và không biết cái gì.

Bình luận (0)

Để lại bình luận