Chương 40

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 40

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Ủy khuất theo ở phía sau cô.

Người phụ trách và Quý Hạ đã bàn bạc xong những chuyện có liên quan, nhìn hành động của hai người không khỏi bật cười: “Đây là … em trai cô à? Thật sự dính cô đó.”

Quả nhiên, mặc dù là nhìn qua thì Vân Bạch đã trưởng thành, nhưng tuổi còn rất nhỏ, ánh mắt đơn thuần, bộ dáng không am hiểu giao tiếp, chẳng để ý tới người khác.

Là kiểu mới xã hội, làm cho người ta thật sự là không có cách nào bắt nạt.

Nếu mà nghĩ như vậy, tư tưởng của mình rất không thuần khiết đó.

Hôm nay mèo con vẫn ăn mặc giản dị, trên đầu đội mũ, nghe thấy lời này lập tức ngẩng đầu lên, khóe môi hơi mím lại, như có chút bất mãn, nhưng nhìn thoáng qua Quý Hạ, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn, không nói nhiều.

Có vẻ là cố ý muốn Quý Hạ nhìn thấy mình ngoan ngoãn cỡ nào.

Không gây rối gì cả.

Tóm lại là một con mèo rất gà tặc.

“Không phải, con của người nhà bạn bè, nhỏ hơn tôi. Cũng không có nhiều đâu. ”

Đối với một con mèo con mới trưởng thành, lời này của Quý Hạ có chút chột dạ, trên mặt vẫn mang theo nụ cười.

Mèo con lập tức cao hứng, ngoe nguẩy ngón út , muốn câu đầu ngón tay Quý Hạ.

Người nọ phản ứng một chút, đáy mắt thoáng cái xẹt qua ánh sáng có chút mập mờ, mỉm cười cũng không nhiều lời: “Vậy tôi ra ngoài trước,cô chuẩn bị một chút đi. ”

Quý Hạ gật đầu.

Chờ người đi rồi, cô quay đầu nhìn về phía Tiểu Vân Bạch, vừa rồi muốn nói cái gì, từ xa đã thấy một người đàn ông mặc âu phục cao cấp, nhìn qua thì chắc là đã bỏ ra không ít công sức ăn mặc, ánh mắt dịu dàng nhưng mang theo mục đích rất mạnh, tính xâm lược hiện rõ, đứng ở trước mặt cô.

“Phó tiên sinh.”

Quý Hạ mang theo nụ cười ôn hòa, gật đầu với người vừa tới.

Ánh mắt Phó Cần Dư từ trên người Vân Bạch lướt qua một vòng.

Nhìn thấy khuôn mặt mềm mại không ai chịu nổi, đơn thuần tinh xảo của chằng trai, trong nháy mắt mày anh ta hơi nhíu.

“Quý tiểu thư.”

Rõ ràng là nhìn Vân Bạch, nhưng đề tài cũng không kéo đến người Vân Bạch, ngược lại anh ta quay sang nói chuyện với Quý Hạ: “Trong khoảng thời gian này chúng tôi đã gây ra nhiều phiền phức cho Quý tiểu thư, sau khi tiệc kết thúc, tôi muốn mời Quý tiểu thư ăn một bữa cơm, cô sẽ không từ chối chứ. ”

“Không cần rắc rối vậy đâu, khách hàng yêu câù tỉ mỉ, chúng tôi mới có thể làm ra phương án phù hợp hơn, làm cho họ hài lòng, điều đó cũng khiến chúng tôi vui vẻ.”

Quý Hạ chỉ cười khẽ lắc đầu, anh không nói thẳng những lời kia, cô cũng không nói.

Phó Cần Dư nghe vậy vẫn cười, nhưng đáy mắt nổi lên một tia tối tăm, mẹ Phó Cần Dư ở bên kia cách xa gọi anh ta một tiếng, cạnh đó có mấy thiên kim nổi tiếng, ánh mắt chứa sự bất mãn soi mói lướt trên người cô một vòng, sau đó hoàn toàn không có ý tứ dời tầm mắt đi, ra vẻ như mình chưa nhìn thấy gì.

Dù sao người được mời đều là trang phục lộng trang tham dự, mà những nhân viên công tác này, phần lớn đều ăn mặc khôn khéo giỏi giang, chung quanh đa số người tuy rằng mang ánh mắt hiền lành, nhưng cũng có không ít người có năng lực, không muốn phản ứng nhiều.

Nhưng mà suy nghĩ một chút thì đúng, ở trong mắt bọn họ, tầng lớp không giống nhau, hơn nữa nếu bạn ra ngoài ăn cơm, đến khách sạn, sẽ không cùng nhân viên phục vụ xung quanh chào hỏi nhau.

Phó Cần Dư gật đầu với mẹ anh, sau đó lại nhìn Quý Hạ một cái, nói một câu xin lỗi trước rồi xoay người rời đi.

Quý Hạ ôn hòa cười gật đầu, phía sau có một thân thể ấm áp.

Tên này từ sau khi Phó Cần Dư xuất hiện, lỗ tai trên đầu đều sắp từ trong mũ đâm ra, cả người hiện ra một bộ dáng cảnh giác, thấy người đi rồi, khẩn trương tiến lên, bôi thuốc nhỏ mắt cho anh.

“Hạ Hạ, đây là sau lưng một kiểu trước mặt một kiểu mà cô đã nói với tôi phải không?”

Bình luận (0)

Để lại bình luận