Chương 168

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 168

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Anh đã dành nửa năm để chọn giống, rồi làm nhà kho lớn, điều chỉnh hệ thống kiểm soát nhiệt độ và nước, từ cây giống đến kết quả, tất cả đều tự mình làm.

Bây giờ đợt trái cây đầu tiên, anh hái quả vừa to vừa ngon nhất, trước tiên đưa cho Giang Ninh.

Đó là ba ngày ba đêm mà Giang Ninh muốn quên nhất.

Để cô ăn miếng đầu tiên.

Giang Ninh nhận lấy, có chút nặng.

Tất cả những việc vất vả từ trong miệng người đàn ông, lại chỉ là mấy chữ nhẹ nhàng mà thôi.

Giang Ninh nhìn những quả dâu tây ướt át tươi đẹp, đã sớm thèm rồi.

Cắn một miếng.

Giữa hai người đàn ông này có liên hệ đặc biệt gì vậy, Giang Ninh thật sự không nghĩ ra.

Đầy nước trái cây, nở trên vị giác của miệng.

Ngọt ngào mang theo một chút chua.

Giang Ninh kìm lòng không được nheo mắt lại, liên tục gật đầu “Ăn rất ngon. ”

“Tôi cũng không quấy rầy hai vợ chồng son mấy người nữa, buổi chiều tôi lại đến tìm cô nhá”

Trong dư vị cao trào kia, vừa sung sướng vừa run rẩy, làm cho người ta không ngừng chìm đắm.

Chu Liệt nhìn đôi môi mềm mại khép lại.

Chu Liệt và Từ Thụ?

Nước ép màu đỏ của dâu tây, dính một lớp mỏng.

Giang Ninh nhớ đó vào một ngày tháng 5.

Yết hầu người đàn ông chuyển động, lại nói, “Ăn thêm vài miếng nữa đi em, tất cả đều dành cho em hết đấy.”

Giang Ninh cũng không nhìn thấy cảm xúc hiện lên trong đáy mắt Chu Liệt.

Chu Liệt nói “Về phòng” là bế cô đi vào phòng của bọn họ.

Giang Ninh cũng không nhìn thấy cảm xúc hiện lên trong đáy mắt Chu Liệt.

Cô vừa nhìn người đàn ông cởi quần áo, rửa sạch dưới ống nước, còn cô vừa cầm dâu tây, ăn hết quả này đến quả khác.

Giang Ninh ở trong bụng từng trận phập phồng, thở dài… Cuối cùng cũng kết thúc rồi.

Trước mắt là ánh mặt trời rực rỡ.

Không biết ăn quả dâu tây thứ mấy rồi.

Cô nằm trên chăn bông mềm mại, choáng váng chỉ muốn nhắm mắt lại.

Thật vất vả mới quay về bình tĩnh.

Đặc biệt là cặp mông căng tròn trắng nõn, lắc lư trước mắt người đàn ông.

Cô bị cánh tay của người đàn ông ôm lấy.

Khi cô không nhịn được mà rên rỉ ra tiếng, côn thịt theo khe hở cọ xuống mông, từ phía sau đâm vào trong tiểu huyệt.

Vừa lúc đó.

Được bao bọc chặt chẽ bởi các vách thịt bên trong nóng ẩm ướt, quy đầu nổi lên một trận đau nhức.

Cô bị cánh tay của người đàn ông ôm lấy.

Sao anh có thể làm như vậy?

Nước dâu tây đỏ tươi trên đôi môi mềm mại cũng bị mút nặng nề.

Giang Ninh thở hổn hển đẩy bả vai Chu Liệt, “Anh… Đừng… Ở bên ngoài… Sẽ có người…’’

Giang Ninh lập tức ngây ngẩn cả người, trong miệng ngậm nửa quả dâu tây, dừng động tác nhai.

“A Liệt, đừng…”

Chu Liệt hôn cô, càng gặm miếng dâu tây trong miệng cô, liếm chất lỏng chua ngọt ngọt

Một nửa khuôn mặt của cô được vùi vào trong gối.

Cô vừa nhìn người đàn ông cởi quần áo, rửa sạch dưới ống nước, còn cô vừa cầm dâu tây, ăn hết quả này đến quả khác.

Nuốt xuống cổ họng.

Hận không thể ăn cô vào.

Nóng bỏng, cứng rắn, thô to.

Lúc Giang Ninh phản ứng lại, cả người đều nóng rực, nhưng lại bị nụ hôn làm cho choáng váng.

Giang Ninh lập tức ngây ngẩn cả người, trong miệng ngậm nửa quả dâu tây, dừng động tác nhai.

Bên ngoài có người đi ngang qua, chỉ cần kiễng mũi chân lên là có thể nhìn thấy cảnh tượng trong nhà.

Trước mắt là ánh mặt trời rực rỡ.

“A Ninh…”

Khi đó họ vẫn còn sống trong ngôi nhà cũ, các bức tường xung quanh không cao.

Không thể nói rõ ràng.

Chu Liệt ngược lại không làm khó cô.

Bên ngoài có người đi ngang qua, chỉ cần kiễng mũi chân lên là có thể nhìn thấy cảnh tượng trong nhà.

Quy đầu to tròn bị mắc kẹt ở cửa huyệt.

Giữa ban ngày.

Cô chỉ có thể ôm chăn bông trong ngực, cặp mông vểnh lên trắng như tuyết, cả người bị đâm mạnh đến điên đảo.

“Hức hức.’’

Sẽ luôn có người đi ngang qua…

Không đúng…

Chu Liệt hôn vành tai cô, sườn mặt, rồi cổ…

Bình luận

Để lại bình luận