Chương 6

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 6

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Kiều Sơ Tuyết xoa đầu nó, dặn nó ngồi yên một chỗ rồi mới xoay người đi nấu ăn.

Súp lơ xào cùng thịt bò.

Thêm một chén canh gà hầm.

Kiều Sơ Tuyết lấy ra thêm một bát cơm nóng, để ở ngoài cho nguội bớt, còn cẩn thận dặn dò cún con.: ” Sơ Vũ đi tắm, cún nhỏ ngồi ngoan đó! Xíu nữa cho mày ăn thịt!”

Còn vui vẻ hôn nó một cái.

Doãn Trạch trong xe biết hiện tại đã có thể đi vào.

“Phiên bản mới đây à?” Hắn đưa hộp thuốc lên trước tầm mắt, lắc lư để thứ nước trong đó sóng sánh.

“Vâng thưa ngài, là phòng nghiên cứu mới đưa ra tháng trước.” Trợ lý ngồi phía trên mở ra ipad, đưa xuống cho Doãn Trạch: “Đây là cách sử dụng và liều lượng.”

Loại thuốc này không phải thứ gì quá đặc biệt.

Công dụng cũng chỉ như thuốc mê thông thường, nhưng lại được nghiên cứu tỉ mỉ. Chuyên dùng cho những “con chuột” hai chân trong phòng thí nghiệm, đảm bảo hiệu quả rất tốt, hơn nữa còn không gây lên tác dụng phụ cho vật thí nghiệm. Cách dùng lại vô cùng đơn giản.

Doãn Trạch liếc qua, sau đó mở cửa xe bước xuống, ung dung lấy chìa khóa ra đi vào trong nhà.

“Gâu!” Cún nhỏ không hổ danh là chú chó thân thiện nhất khu vực này, không những kêu lên một tiếng như chào hỏi, còn nhiệt tình vẫy đuôi loạn xạ. Đến mức đuôi của nó gần như đã vẫy thành chuyển động của cánh quạt.

Đây cũng không phải lần đầu tiên Doãn Trạch gặp nó.

Hắn nhìn cơm canh nóng hổi trên bàn, đưa đũa gắp vài miếng bỏ vào miệng. Hương vị bình dân, cách nấu cũng rất đơn giản nhưng ăn lại không tệ, chí ít cũng không làm khẩu vị được đầu bếp năm sao phục vụ như Doãn Trạch cảm thấy chán ghét.

Hắn ăn thêm vài miếng, sau đó gắp một miếng thịt vứt cho chú chó.

“Gư…gư…” Cún nhỏ rất vui vẻ, nhưng nhớ đến lời dặn của Kiều Sơ Vũ không dám tiến lại ăn.

Miếng thịt như cũ nằm lẻ loi trên sàn.

“Ăn cơm thôi!” Lúc này Kiều Sơ Vũ đã tắm rửa sạch sẽ, trên người chỉ mặc một cái áo choàng tắm ngắn, chỉ dài tới qua mông một chút, đầu còn quấn khăn tắm.

Xuống đến nơi liền thấy đĩa đồ ăn vơi đi một chút.

Miếng thịt rơi gần chỗ cún nhỏ.

“Cún nhỏ! Còn dám ăn vụng.” Kiều Sơ Vũ cho rằng là nó không nghe lời, nghiêm giọng trách móc.

“Ư.. gư…gư…” Cún nhỏ oan ức, đưa tay xoa xoa miệng. Tỏ ý chị mau nhìn xem, miệng em thật sạch sẽ.

Kiều Sơ Vũ lại hiểu rằng nó đang muốn che dấu dấu vết vụng trộm.

May mắn đồ ăn trong mâm không bị đổ bẩn, vẫn có thể ăn được.

“Lần sau không được như thế nữa đó!” Kiều Sơ Vũ thấy ánh mắt long lanh của nó, cuối cùng cũng không nỡ phạt cún nhỏ, liền đi tới tủ, đổ ra một ít thịt sấy khô: “Lại đây, cùng nhau dùng bữa.”

Doãn Trạch ở sau cánh cửa nhìn người thiếu nữ nửa kín nửa hở.

Còn ngây thơ trò chuyện với một con chó.

Kiều Sơ Tuyết ăn rất nhanh, sau đó đẩy cún nhỏ ra ngoài rồi mới đi kiểm tra từng cánh cửa, sau khi chắc chắn chúng đã khóa mới lên giường ngủ. Vốn muốn đọc sách một chút, không ngờ bản thân lại vô ý thiếp đi.

Lọ thuốc vốn trong tay Doãn Trạch, từ lúc nào đã được đặt ở góc phòng.

Thấy hơi thở của người phía trong dần trở nên đều đều, Doãn Trạch mới nuốt viên thuốc trong tay, từ từ tiến tới nằm bên cạnh mỹ nhân say ngủ.

Biết rằng người đẹp trong lòng không thể tỉnh lại, Doãn Trạch vốn đã ngang ngược lại càng thêm to gan.

Bởi vì Kiều Sơ Vũ rất dễ bị dị ứng, từ nhỏ đã không ưa thích dùng các loại hoá chất mà luôn luôn chăm chỉ dùng thảo mộc đun nước tắm. Trên người luôn mang hương vị nhàn nhạt của cỏ cây thiên nhiên dễ chịu.

Hiện giờ Kiều Sơ Vũ ngủ thật ngon.

Hàng mi dài và dày nhắm chặt, má phấn hồng đáng yêu, Doãn Trạch không kiêng dè mà đặt môi thơm lên nó. Cảm giác đàn hồi mềm mại.

Tay hắn cũng không yên phận, từ từ đi xuống đôi gò bồng đảo ẩn hiện trong lớp áo choàng ngủ được buộc hờ hững.

“Thật giống công chúa ngủ trong rừng.” Hắn đưa tay nhẹ nhàng xoa nắn, ban đầu còn nhẹ nhàng, thương tiếc dần dần lại không còn kiềm chế mà dùng lực đạo thô bạo.

Bình luận

Để lại bình luận