Chương 14

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 14

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Giống mùi hương vương trên chăn của cô mỗi buổi sáng.

“Không!… Không… Thả tôi ra!” Kiều Sơ Vũ dùng chút sức lực cuối cùng giãy giụa.

Doãn Trạch dùng một tay, cũng dễ dàng chế ngự người đẹp trong lòng. Rất nhanh bọn họ đã đi đến căn phòng ban đầu. Hắn ném mạnh Kiều Sơ Vũ xuống giường.

Đệm ở đây là loại cao cấp nhất, cho dù bị ném như vậy cũng không khiến cô bị đau.

“Tôi không khách sáo.” Doãn Trạch nhìn Giang Âm, sau đó cởi ra áo vest bên ngoài vắt nó lên chiếc ghế gần đó.

“Cứ tự nhiên.” Giang Âm thong thả ngồi bên mép giường.

Lực tay hắn thật sự rất mạnh, từng mảnh vải của chiếc váy tím xinh đẹp rất nhanh đã bị xé rách, lộ ra làn da trắng nõn nà cùng không ít dấu vết lăn lộn.

Kiều Sơ Vũ không còn chút sức lực phản kháng, yên lặng nằm đó, nước mắt không ngừng rơi xuống.

“Ngoan, bé con mau nâng mông lên.” Doãn Trạch quay người Kiều Sơ Vũ, để cô quỳ gồi xúi đầu xuống, giống như một bé cún con: “Nghe lời tự nhiên sẽ bớt đau hơn.”

Chân Kiều Sơ Vũ không có lực để giữ cơ thể ở tư thế quỳ, đừng nói tới phải nhấc mông lên.

Doãn Trạch trực tiếp lót dưới bụng cô hai cái gối mềm mại.

“Nhẹ thôi… cầu xin anh… oa… nhẹ thôi…” Kiều Sơ Vũ có là đứa nhỏ ngốc nghếch cũng biết mình tránh không thoát, chỉ có thể cầu mong hắn lấy đi lần đầu tiên của bản thân nhẹ nhàng.

Doãn Trạch đã chờ đợi khoảng khắc này quá lâu, vốn định rằng để cô lớn hơn một chút mới chính thức thưởng thức hoàn hảo, nhưng trái non như vậy hẳn là cũng có tư vị riêng.

Trong tư thế này Kiều Sơ Vũ không nhìn được chuyện gì xảy ra phía sau.

Chỉ cảm nhận được cây gậy thịt nóng nổi cọ sát bên ngoài nơi tư mật, hai bên cũng rất phối hợp mà khép lại rồi mở ra, để mật dịch chảy ra tưới ướt đẫm nó.

Giang Âm cũng không thể chỉ ngồi nhìn, hắn lần nữa tiến lên đưa ngón tay vào miệng Kiều Sơ Vũ.

Một ngón.

Hai ngón.

Rồi ba ngón.

Cô cũng chỉ có thể gắng sức chiều theo bọn họ.

“Tốt lắm.” Thấy Kiều Sơ Vũ dần quen thuộc, không để răng cọ vào ngón tay hắn, Giang Âm mới an tâm lấy dương vật ra để trước miệng nhỏ: “Học cũng thật nhanh, nhớ thực hành cho tốt.”

Dứt lời liền kéo Kiều Sơ Vũ để cô thuận tiện ngậm lấy nó.

Có lẽ do có nước bọt bôi trơn từ trước, lần này Kiều Sơ Vũ cố gắng cũng có thể ngậm tới một nửa. Có điều cảm giác buồn nôn vẫn như cũ không ngừng khiên họng cô co bóp. Giang Âm sướng tới nỗi không nhịn được hít sâu một hơi.

“Còn chưa được dạy dỗ đã biết mê hoặc lòng người như vậy.” Doãn Trạch cũng không chịu thua kém, cự long đã được tưới dẫm dâm dịch, hắn đẩy thêm vài cái, sau đó tìm vị trí cửa động mà đút vào bên trong.

So với tưởng tượng của hắn còn chật hẹp hơn gấp vài lần. Chỉ mới bước đầu đi vào đã cảm thấy vô cùng khó khăn.

“A! Đau… đau quá….” Kiều Sơ Vũ bị giật mình, đau tới trợn trừng mắt, vô thức nhả gậy thịt lớn ngậm trong miệng ra mà tìm đường trốn thoát.

Cô biết lần đầu tiên trôi qua sẽ không dễ dàng.

Nhưng lại không ngờ nó đau tới như thể xé toạc cơ thể cô làm đôi.

“Đừng mất tập chung!” Giang Âm vốn đang tận hưởng hầu hạ của cái lưỡi nhỏ đột nhiên bị nhả ra hụt hẫng liền cảm thấy không vui, một tay hắn nắm lấy tóc Kiều Sơ Vũ, một tay bóp cằm cô, lần nữa đi sâu.

Đằng sau Doãn Trạch đã tìm đủ loại tư thế vẫn không có cách nào nhẹ nhàng mà đút vào.

Lại thêm Kiều Sơ Vũ vì đau mà không ngừng lắc mông muốn trốn thoát.

“Sao? Không cứng nổi hả?” Giang Âm thấy Doãn Trạch loay hoay liền có chút sốt ruột. Còn cho rằng bạn mình không cứng nổi để nhét vào.

“Chặt quá!” Doãn Trạch không trả lời hắn, chỉ cảm thán một câu.

Xem chừng lần này phải để bé con chịu khổ một chút rồi.

Cự long mạnh mẽ không kiêng nể mà dùng sức lực mạnh nhất toàn bộ chôn sâu vào huyệt động.

“Đau!….” Kiều Sơ Vũ đau tới tay nắm chặt đệm phía dưới, chân cũng theo phản xạ mà cong lên, cả người giống như búp bê sứ vỡ nát xụi lơ xuống dưới giường.

Bình luận (0)

Để lại bình luận