Chương 36

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 36

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Suỵt!” Lục Tư Đình ở bên cạnh bịt miệng nhỏ của người đẹp: “Nơi này cách âm không tốt, em muốn mọi người đều đến xem dáng vẻ dâm đãng củ em hửm?”

Hành động này khiến tiếng kêu đau đớn chuyển thành tiếng rên rỉ êm tai.

Lục Tư Đình cũng chuyển dần chú ý tới hoa động chật hẹp đang mấp máy theo hơi thở của Kiều Sơ Vũ, mùi dâm thủy chảy ra như suối, từng chút từng chút trở nên nồng đậm, đều như mị dược quấn lấy hắn.

Lục Tư Đình cũng không tự làm bản thân khó chịu, trực tiếp lấy ra vật căng phồng trong đũng quần đặt ở cửa động.

Mới tiến vào được phần đầu…

Cốc cốc

Tiếng gõ cửa lần nữa vang lên, càng ngày càng trở nên dồn dập.

“Ngoan, không muốn người bên ngoài biết liền chú ý ngữ điệu.” Lục Tư Đình bị đặt trong tình thế tên đã lên cung, không thể không bắn. Hắn nhỏ giọng bên tai Kiều Sơ Vũ, sau đó mới từ từ thả tay bịt miệng cô ra.

Kiều Sơ Vũ vừa rồi bị hắn đè tới ngạt thở, vừa được thả liền tham lam hít lấy từng ngụm không khí.

Cốc cốc cốc

Tiếng gõ cửa bên ngoài ngày càng trở nên gấp gáp.

“Ai… Ai đó?” Kiều Sơ Vũ chịu đựng đau đớn cùng khoái cảm ập tới bên dưới, cất tiếng với ra cửa.

“Là bà đây, bà nghe thấy tiếng con hét, không có chuyện gì chứ?” Bên ngoài cất lên tiếng nói ấm áp, lo lắng của bà cụ: “Bà vào nhé?”

Lúc này Kiều Sơ Vũ nhớ ra vừa rồi bản thân còn chưa kịp khoá cửa. Nếu để cho bà cụ nhìn thấy cô cùng Lục Tư Đình đang ái muội một chỗ, cô không dám tưởng tượng cảnh tượng sẽ xảy ra.

Lo lắng, sợ hãi và kích thích khiến cả người Kiều Sơ Vũ căng cứng, bên dưới huyệt động càng thêm bóp chặt dị vật cứng rắn.

Cô vẫn là làm thế nào cũng không dám mở miệng.

Trong hoàn cảnh kích thích như vậy, Lục Tư Đình còn không ngừng tìm điểm nhạy cảm đâm chọc, chỉ cần Kiều Sơ Vũ mở ra miệng nhỏ, chắc chắn sẽ còn rên lên những tiếng rên rỉ dâm đãng.

“Sơ Vũ?” Bà cụ gọi hồi lâu cũng không thấy ai trả lời, tay đã chuyển từ phía trên sang đặt ở tay nắm cửa.

“A!” Kiều Sơ Vũ hoảng hốt kêu lên: “Bà ơi… Ưm… Con đang tắm….”

Lục Tư Đình thấy Kiều Sơ Vũ lên tiếng, càng to gan mà dùng lực đẩy sâu dương vật lớn vào phía bên trong.

Càng tiến sâu, càng như thể có thêm vô số miệng nhỏ tham lam hút lấy cự long.

Kích thích như vậy khiến lông tơ trên người hắn đều dựng đứng lên.

Lục Tư Đình ở trong biển máu mà bước ra, cũng coi như là đã trải qua đủ sung sướng lẫn khổ đau của một kiếp người, ngay cả khi hắn đạt được thành tựu cùng tiền tài cao nhất trên chiến trường, vẫn là chưa từng có được cảm giác lâng lâng khó tả như vậy.

Không trách Doãn Trạch lại yêu thích tiểu yêu tinh này như vậy.

“Giọng con lạ quá! Có phải ốm rồi không!?” Bà lão lên ngoài vẫn kiên trì hỏi lại.

“Ư… Không… Con không sao…” Kiều Sơ Vũ xấu hổ bị bức bách tới tức giận, ngước mắt lên lườm Lục Tư Đình: “Chỉ là đi cả ngày mệt mỏi… Ưmm…”

Giống như một bé thỏ nhỏ nổi giận.

Có phản kháng, nhưng lại không có sát thương.

“Vậy nghỉ ngơi đi nhé, có chuyện gì nhớ gọi bà! Đừng chịu đựng một mình.” Bà lão cuối cùng cũng tin tưởng, cất bước xuống lầu.

Trái tim bị treo lơ lửng của Kiều Sơ Vũ cuối cùng cũng được đặt xuống một chút.

“Bé con Sơ Vũ, xem em đã nuốt hết rồi kìa.” Lục Tư Đình sau bao lần nhấp nhả cuối cùng cũng có thể chôn chặt phân thân vào bên trong, dịu dàng hôn lên mái tóc dài đen nhánh của Kiều Sơ Vũ.

“Khốn nạn…” Kiều Sơ Vũ biết hiện tại mình không thể làm gì, nếu cô hét lên, khảng định sẽ làm kinh động tới hàng xóm.

Bị người ta nhìn thấy cảnh tượng xấu hổ như vậy, Kiều Sơ Vũ không biết phải làm sao sống tiếp.

Lại càng không thể báo cảnh sát.

Cuối cùng cũng chỉ đành ngậm chặt miệng, kiên quyết không rên lên một tiếng.

“Bé con Sơ Vũ miệng bên trên mắng người, bên dưới lại chảy thật nhiều nước nha. Đã tưới đẫm dương vật lớn của tôi mất rồi.” Lục Tư Đình đâu thể dễ dàng buông tha cô như vậy.

Bình luận

Để lại bình luận