Chương 38

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 38

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Để tránh cho bé cừu con bị dọa sợ, Lục Tư Đình đã nói nhẹ nhàng rất có thể nhưng vẫn khiến Kiều Sơ Vũ giật bắn mình.

Lúc này cô mới để ý, ở đối diện hắn được đặt một ly sữa ấm nóng, cùng một chiếc bánh mì kẹp thịt bị nướng tới cháy khét.

Thấy cô một hồi lâu không trả lời, Lục Tư Đình ngước mắt lên nhìn cô.

Khuôn mặt Kiều Sơ Vũ trắng bệch, chân không biết do sợ hay do lạnh mà run giống như gà con bị thấm nước

“Còn đợi tôi đến bế em?” Lục Tư Đình bị bộ dạng này làm cho bật cười.

Trong mắt hắn rõ ràng là tràn ngập ý tứ vui vẻ. Tối qua hắn thập phần thỏa mãn như vậy, sáng nay không cần nói cũng biết là cả người khoan khoái thoải mái, chưa nói tới bộ dạng Kiều Sơ Vũ quả thật buồn cười, đương nhiên sẽ dễ dàng bật cười lên sảng khoái.

Chỉ có Kiều Sơ Vũ là đáng thương.

Không những vừa đau đớn vừa mệt mỏi, sáng sớm còn bị Lục Tư Đình dọa cho mất mật.

Nhưng cô cũng không dám làm trái ý Lục Tư Đình, chầm chậm giống như ốc sên đi về phía bàn ăn.

Kiều Sơ Vũ mới đi được hai bước.

Phía dưới nơi tư mật từ từ chảy ra dòng nước trắng đục, men theo bắp đùi non mềm chầm chập chảy xuống. Cảm giác giống như có côn trùng bò lên chân khiến Kiều Sơ Vũ theo bản năng mà khép chặt lại hai bên, cọ cọ qua lại muốn đuổi thứ đó đi.

Không ngờ động tác đột ngột khiến cơn đau đột ngộp ập tới.

May mắn Lục Tư Đình nhanh nhẹn giữ được thân hình mềm yếu như lá liễu.

“Tiểu Sơ Vũ nhanh như vậy lại muốn tiếp tục nhào vào lòng tôi rồi?” Dung dịch kia chảy ra đương nhiên cũng đem theo mùi hương của tình dục quanh quẩn trên mũi Lục Tư Đình.

Đôi mắt sắc bén của hắn vừa hay bắt gặp được dòng dịch chảy ra.

“Không…. Không phải.” Kiều Sơ Vũ muốn đẩy hắn ra, lại khiến bên dưới chảy ra ngày càng nhiều.

Tinh dịch hắn hôm qua toàn bộ đều bắn vào trong Kiều Sơ Vũ, xem chừng là còn chưa chảy ra hết. Hiện tại theo cử động của người đẹp mà bị đè ép tiếp tục chạy ra ngoài.

Lục Tư Đình nhịn xuống ham muốn, đặt Kiều Sơ Vũ ngồi trên đùi hắn. Dương vật lớn cương cứng không ngừng cọ vào mông nhỏ.

“Mau ăn đi.” Hắn tận tình đẩy đĩa bánh mì cùng sữa tươi lại gần Kiều Sơ Vũ.

Bánh mì bị nướng tới cháy đen.

Kiều Sơ Vũ đưa tay với lấy ly sữa ấm, ít nhiều màu sắc của nó cũng không có gì kì lạ.

Vừa đưa tới miệng liền lập tức phun ra.

“Mặn…” Kiều Sơ Vũ thốt lên một tiếng.

Vị sữa quả thật mặn quá, giống như Lục Tư Đình đêm toàn bộ muối trong nhà cô đều đem đổ vào đó vậy.

Sữa bị cô nhổ ra văng tung toé trên sàn cùng người của cả hai, khiến Lục Tư Đình đen mặt.

“Bé con Sơ Vũ thói ăn uống thật xấu!” Lục Tư Đình không nhận thức được “sai lầm” của bản thân, còn cho rằng Kiều Sơ Vũ đối với hắn phản kháng mà lãng phí đồ ăn.

Hắn từng sống trong hoàn cảnh khắc nhiệt.

Đồ ăn và nước uống đều là dùng tính mạng để đi cướp về, hiện tại vẫn là như cũ nắm giữ thói quen rất trân trọng đồ ăn. Hơn nữa hiện tại hắn giống như đã mất đi vị giác, căn bản không phân biệt nổi thế nào là ngon, thế nào là không ngon.

Chỉ cho rằng là hắn chiều Kiều Sơ Vũ tới sinh hư.

Vẻ mặt đáng sợ của hắn doạ Kiều Sơ Vũ doạ tới co thành một cụm: “Không phải…. Sơ Vũ biết sai rồi… Chủ nhân…. Không phải Sơ Vũ cố ý.”

Cô theo bản năng gọi hắn theo những dạy dỗ hằn sâu trong kí ước, vội vàng cầm cái bánh mì đen kịt lên cắn một miếng lớn.

Cả người Kiều Sơ Vũ đều là bầm tím cùng mệt mỏi, trong miệng đắng chát vị của thứ bánh đen cháy kia nhưng cũng không dám nhả ra mà ngoan ngoãn nuốt xuống.

Khó khăn lắm mới ăn được hết thứ khó ăn đó.

Lục Tư Đình cũng không có dấu hiệu muốn rời đi, ngược lại ôm cô vào phòng ngủ.

“Ngoan, ngủ đi.” Hắn dường như biết được rằng vừa rồi phản ứng của bản thân đã doạ sợ Kiều Sơ Vũ, đối với cô có chút bất đắc dĩ.

Bình luận

Để lại bình luận