Chương 42

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 42

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Chầm chậm từng chút một quan sát phản ứng thống khổ của người đẹp dưới thân.

Theo mỗi động tác của hắn, làn da Kiều Sơ Vũ không ngừng ma sát lên tấm kim loại lạnh lẽo, đôi chân thon dài vẫn còn một vài dấu vết do Lục Tư Đình để lại, hiện tại càng trở nên xác sơ.

Cạnh giường sắc bén cứa lên nó một vết rách dài.

Máu từ đó không ngừng chảy ra, Kiều Sơ Vũ lại chỉ có thể âm thầm nằm một bên rơi nước mắt. Giang Âm lại như thể phát điên, chỉ chăm chú thoả mãn dục vọng của hắn.

Hắn cũng là đã phải nhịn quá lâu rồi.

“Xem kìa, em dây bẩn ra khắp mọi nơi rồi!” Giang Âm sau khi xuất ra lần đầu tiên liền tận hưởng nhìn lại kiệt tác của hắn.

Bởi vì hắn bắn ra quá nhiều, bụng của Kiều Sơ Vũ nhô lên một mảng, dịch thủy ngọt ngào cùng tinh dịch hoà với nhau chảy ra bàn hoà với máu tươi đỏ rực từ chân Kiều Sơ Vũ chảy ra.

Chúng theo động tác mà dính đầy trên nửa thân dưới của Kiều Sơ Vũ.

Giống như Giang Âm mới từ hồ hoá chất nào đó lôi cô lên vậy.

“Xong chưa?” Kiều Sơ Vũ cũng lười tranh cãi với hắn, dù sao đối với kẻ ngang ngược như Giang Âm, dù cô khóc lóc cầu xin hay mạnh kẽ phản kháng cũng không có một chút tác dụng nào: “Tôi có thể rời đi được rồi chứ?”

Cô lẳng lặng nhịn xuống cơm đau và ngồi dậy.

Nơi tư mật thầm kín giống như bị một con gấu lớn xé toạc ra vậy, cộng thêm vết thương dưới chân mỗi động tác đều chảy máu ồ ạt.

“Để tôi xem vết thương cho em” Giang Âm lúc này dường như cũng cho rằng bản thân đã quá mạnh tay, liền quay người đi lấy hộp cứu thương ở gần đó.

Kiều Sơ Vũ lại như không nghe thấy mà mặc lại chiếc váy bị vứt nhăn nhúm dưới sàn, sau đó đi thẳng ra ngoài.

Vừa chạm tới cửa liền bị Giang Âm kéo lại.

Hắn vẫn là không dịu dàng một chút nào, kéo một cái liền khiến Kiều Sơ Vũ ngã xõng xoài trên sàn. Mông bị đập một cái thật mạnh.

“Đau… anh còn muốn gì nữa!?” Kiều Sơ Vũ cho dù là một con cừu nhỏ, bị trà đạp như vậy cũng sẽ tức giận, làm bộ thêm một chút nữa cô thật sự sẽ có gan nhào lên cắn Giang Âm.

“Ngoan, để tôi băng lại cho em. Em hẳn không muốn bà lão kia biết những chuyện này đâu nhỉ?” Giang Âm cười một tiếng, khuôn mặt thiên sứ của hắn lại đem lại cảm giác giống như ác ma từ địa ngục bò lên.

“Không cần! Tôi tự làm được.” Kiều Sơ Vũ không muốn ở lại thêm một giây phút nào, kiên quyết đứng lên muốn rời đi.

Giang Âm cau mày, hắn ném mạnh hộp y tế xuống trước mặt Kiều Sơ Vũ.

Âm thanh bén nhọn của kim loại va đập mạnh khiến Kiều Sơ Vũ rùng mình lùi về phía sau.

Giang Âm liếc nhìn bộ dạng hèn mọn của cô sau đó cất lước ra ngoài cầm lên con dao mổ, dưới ánh đèn sáng rực của phòng phẫu thuật lóe lên tia sáng sắc bén.

“Anh… anh điên rồi! Anh muốn làm cái gì….” Kiều Sơ Vũ hoảng loạn bò ra phía cửa, lại phát hiện cánh cửa từ lúc nào đã bị đóng chặt.

Cô chỉ còn cách không ngừng lùi lại phía góc tường.

Giang Âm biết rõ ràng trong hoàn cảnh này, Kiều Sơ Vũ có mọc thêm cánh cũng khó lòng có thể chạy thoát, hắn mân mê con dao trên tay một hồi lâu. Tận đến khi Kiều Sơ Vũ sợ hãi cùng căng thẳng tới mức sắp ngất đi trong góc phòng, hắn mới từ từ tiến tới.

“Bé con sống xa nhà tại sao lại trở nên yếu ớt như vậy? Mới dọa một chút đã sợ đến như vậy rồi” Giang Âm trêu đùa con dao trong tay, còn cố tình cắt ra một đường mỏng trên ngón tay tinh tế của hắn: “Để chủ nhân giúp em bồi bổ.”

Dứt lời, một tay hắn ép Kiều Sơ Vũ mở miệng, một tay hắn đưa ngón tay bị cắt chảy máu ép Kiều Sơ Vũ nuốt xuống.

“Không…. Không muốn! Giang Âm, đồ biến thái!” Kiều Sơ Vũ muốn ngậm chặt miệng quay mặt đi, lại bị hắn bóp tới đau.

Hương vị rỉ sắt tanh nồng trong miệng khiến cô thập phần kinh tởm.

Bình luận

Để lại bình luận