Chương 44

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 44

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Có còn đau không?” Giang Âm tiến đến gần, chạm lên nơi còn xưng đỏ. Như có như không mà hỏi.

Thái độ của hắn khiến Kiều Sơ Vũ lại càng thêm phần mỉa mai bản thân.

Rốt cuộc là hắn đột nhiên nổi lòng thương xót, hay là hắn đang tự thưởng thức tác phẩm của bản thân.

“Không đau.” Kiều Sơ Vũ thở dài một tiếng, sau đó ngoan ngoãn lắc đầu.

“Ừm.” Giang Âm không tiếp tục nói gì, hắn cũng không thừa thời gian ở đó khuyên nhủ một con cừu nhỏ bướng bỉnh, dù sao Kiều Sơ Vũ có mọc ra thêm bốn cái chân cũng không có bản lĩnh chạy thoát khỏi bọn hắn.

Giang Âm bế bổng thân hình gầy tới nhẹ như lông vũ lên, ôm cô vào phòng tắm.

Hắn đối với phòng tắm luôn là có sự yêu thích đặc biệt.

Bàn tay thô ráp vì cầm súng thời gian dài của hắn đối lập với làn nước mềm mại mâm mê trên cơ thể Kiều Sơ Vũ, mỗi nơi hắn chạm qua đều giống như có điện giật.

“Có thể làm nhanh lên không?” Kiều Sơ Vũ không chịu được trêu đùa của hắn, lại không có năng lực để phản kháng, cuối cùng cũng chỉ đành cắn răng lên tiếng cầu xin.

Giang Âm kẽ cười một tiếng.

Sau đó trực tiếp rút ra cự long, bỏ qua màn dạo đầu mà trực tiếp một đường tiến vào. Hành động đột ngột lại thô bạo như vậy khiến cả người Kiều Sơ Vũ vừa đau vừa sợ hãi co rụt lại thành một cục.

“Không phải bảo bối Sơ Vũ muốn tôi nhanh hơn sao? Sao lại trở nên như vậy rồi?” Giang Âm rõ ràng là biết cô đau, lại không ngần ngại mà lên tiếng trêu đùa: “Hửm? Miệng nói thật không ăn khớp với phản ứng của cơ thể nha.”

Vừa nói, lại vừa động hông không ngừng hướng tới hoa động rút ra rồi lại điên cuồng xông vào tàn phá.

Cả người Kiều Sơ Vũ giống như thanh liễu trước bão, lắc như như muốn đổ gục.

Khó khăn lắm mới đợi được Giang Âm thoả mãn mà xuất vào bên trong. Vậy mà sau đó đợi một hồi lâu cũng không có rút ra.

Kiều Sơ Vũ chủ động nhướng mông lên phía trước một chút, muốn mượn đà để thứ đó trôi tuột ra ngoài, nhưng lại bị bàn tay to lớn của Giang Âm giữ lại.

Hắn không động, lại càng không có ý muốn buông tha cho Kiều Sơ Vũ. Bụng gồ lên một mảng căng trướng, bên dưới lại ngậm chặt vật nam tính lớn của Giang Âm không có cách nào có thể phóng thoát ra.

“Còn… Còn chưa xong sao?” Kiều Sơ Vũ khó chịu tới uốn éo mông nhỏ, lại chỉ làm do bên trong càng bị khuấy động mãnh liệt.

Quay đi quay lại vẫn là cô tự mình chịu khổ.

“Sao có thể chứ?” Giang Âm bật cười, tay hắn dùng lực giữ chặt eo Kiều Sơ Vũ, kéo cô về phía mình: “Xem tôi đã để dành thứ gì cho em….”

Kiều Sơ Vũ linh cảm được có chuyện không lành, muốn vùng vằng chạy thoát ra. Không ngờ lại cảm nhận được vật kia trong cơ thể hơi rung rung chuyển động. Một dòng nước ấm nóng ồ ạt chảy tới.

“Không… Đừng mà…. Đừng mà….” Kiều Sơ Vũ hơn ai hết rõ ràng rốt cuộc thứ gì bị rót vào trong cơ thể mình: “Tôi không muốn… Không muốn… Đồ điên! Đồ biến thái!”

Bên trong vốn đã căng chướng bởi chất dịch thân mật của hai người họ, hiện tại lại phải tiếp nhận thêm thứ nước dơ bẩn đó, khiến Kiều Sơ Vũ đau đến nỗi như muốn nổ tung.

Cô rốt cục bị đã bị ba người bọn họ đánh đập cùng tra tấn nhiều lần. Còn cho rằng chuyện gì mình cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận được.

Nhưng vẫn là lần đầu tiên bị hạ nhục như vậy. Ánh mắt Giang Âm không có tình cảm, giống như coi cô đơn thuần chỉ là một cái bồn chứa hèn mọn, buộc phải chấp nhận mọi thứ hắn muốn đưa vào.

“Con mẹ nó! Nằm im” Giang Âm nhìn thấy “tinh hoa” của hắn theo cử động chạy trốn của Kiều Sơ Vũ bị rớt không ít ra ngoài, tức giận nắm lấy tóc Kiều Sơ Vũ, hung hăng kéo về đằng sau.

“Đau…” Kiều Sơ Vũ ăn đau, một chút cũng không dám tiếp tục động đậy.

“Tốt nhất là em ngoan ngoãn khép chặt lấy, còn để rớt chút nào ra ngoài, tôi bắt em ăn lại gấp đôi.” Giang Âm nhìn xuống khuôn mặt bị hắn đánh tới ửng đỏ, đôi mắt long lanh ngập tràn nước mắt cùng đôi môi nhỏ xinh bị cắn tới bật máu cũng không có chút thương xót. Nghiêm túc gằn giọng cảnh cáo.

Bình luận

Để lại bình luận