Chương 108

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 108

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Chó cái dâm đãng, xem đả cẩu bổng pháp, hàng long chưởng của ta đây!” Nói xong, Hoàng Đình bắt đầu chuyển động nhanh hơn. Bàn tay cũng không ngừng vỗ lên hai cánh mông của đối phương.

Buồng vệ sinh nho nhỏ này cứ thế, liên tục vang lên tiếng rên rỉ như một bản nhạc. Tiếng nỉ non phối hợp chặt chẽ với tiếng bạt tai tạo thành âm thanh uyển chuyển đến mê người.

Bên này Hoàng Đình và Hoàng Oanh đại chiến kịch liệt, một bên khác Văn Tuyết Doanh đang khập khiễng trở về văn phòng của mình.

May là hội nghị còn chưa kết thúc, lúc này cô mới nghé lên bàn làm việc, thở hắt ra một hơi dài nhẹ nhõm.

“Cốc! Cốc! Cốc!”

Nghỉ ngơi được khoảng 10p thì Văn Tuyết Doanh nghe thấy tiếng gõ cửa, đáy lòng cô chợt run lên. Không phải là tên ác ma kia lại mò đến nữa chứ.

“Mời…mời vào!” Văn Tuyết Doanh nói, âm thanh mang theo chút rung động.

Cánh cửa gỗ trắng khẽ mở, bên ngoài là dáng người hiên ngang mạnh mẽ, tài trí mà cao quý, mang theo khí chất lạnh lẽo cao ngạo khiến người thường khó mà tiếp cận được.

Chỉ là lúc này, trên mặt người đẹp lạnh lùng này có vẻ lo lắng. Sau khi khép cửa lại, nàng nhíu mày nhìn Văn Tuyết Doanh rồi nói: “Tuyết Doanh, em sao thế?”

“Chị Nhan, là chị à. Cái này…em chỉ thấy…hơi khó chịu chút thôi. Thật sự không có gì khác đâu.” Văn Tuyết Doanh ấp úng nói.

Người mới đến chính là Nhan Sương, chủ tịch của Vân Thiên Quốc Tế. Lúc đang họp nàng đã nhận thấy Văn Tuyết Doanh có gì đó không đúng nhưng không tiện vạch trần, thế nên mới đợi tan họp mới đến hỏi xem sao.

Nhan Sương nghiêm túc nhìn Văn Tuyết Doanh: “Tuyết Doanh, em nói thật với chị đi, có phải đã gặp chuyện gì rồi phải không? Có phải là Thanh Vân bắt nạt em không? Chị đã nói em rồi mà, nếu nó mà dám bắt nạt em thì cứ nói với chị. Hồi bé chị đánh nó, bây giờ vẫn đánh được như thường!”

“Ôi, không phải đâu ạ. Chị Nhan nghĩ đi đâu rồi?” Văn Tuyết Doanh vội xua tay, nói: “Lúc trước không phải là em đã bị thương ạ? Bây giờ vẫn chưa khỏi hẳn đâu, chị Nhan đừng nghĩ nhiều.”

“Thật à?” Vẻ mặt Nhan Sương đầy nghi ngờ, hỏi lại.

Văn Tuyết Doanh vội vàng gật đầu: “Thật mà!”

Lông mày Nhan Sương vừa giãn ra chưa được bao lâu, đôi mi thanh tú đã nhíu lại. Thế nhưng nàng không nói thêm nữa, chỉ nhẹ nhàng gật đầu, nói với Văn Tuyết Doanh vài câu rồi rời đi.

Chỉ là khi đi, trong lòng nàng lại quyết định phải làm cho rõ mọi chuyện.

Tác đã drop, do quá tiếc nuối nên mình đã viết chương kết dài gấp 6 lân chương bình thường, lấp tất cả mọi hố mà tác giả đã đào từ trước, nội dung đảm bảo hoàn toàn hợp lý, hợp logic, mọi người có thể tin tưởng bởi mình đã có rất nhiều kinh nghiệm sáng tác. Nếu như các bạn đọc chương kết mà cảm thấy không hài lòng, cứ Pm mình sẽ trả lại nửa tiền nhé.

Sáng ngày hôm sau, khi Văn Tuyết Doanh vừa bước vào văn phòng, đã thấy Hoàng Đình đứng trước tấm kính cửa sổ trong suốt, chắp hai tay ra phía sau ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài.

“Em đến rồi à? Nay có mặc như anh dặn không?”

Văn Tuyết Doanh lắc lắc đầu.

“Tôi xin anh, chúng ta không thể cứ tiếp tục thế này nữa, tôi biết phải đối mặt với chồng mình thế nào đây? Sáng thì bị nắc lồn không thương tiếc, tối thì ôm âm đạo chứa đầy tinh dịch người đàn ông khác về nhà, cố gắng thản nhiên chào hỏi mỉm cười với chồng mình. Tôi ghê tởm cơ thể dâm đãng này, cứ mỗi lần nghĩ đến cặc bự là dưới lồn không tự chủ được rỉ nước, nhưng đến cuối cùng, mọi chuyện cũng cần phải có sự kết thúc, dù gì anh cũng đã chà đạp hết từng tấc da thịt trên thân thể này rồi, bây giờ tôi chỉ là một con đàn bà nát, xin anh, hoặc là tha cho tôi, hoặc là tôi sẽ tự sát để thoát khỏi địa ngục trần gian này. Tôi không chịu nổi nữa, cho dù anh có đe dọa thế nào, tôi cũng mặc kệ hậu quả của nó, dù sao sống một cuộc sống còn không bằng thú vật như thế này, chết có lẽ là một loại giải thoát.” Văn Tuyết Doanh thực sự đã không thể gồng gánh thêm được nữa, bởi cô biết, cơ thể của mình đã dần dần bị khuất phục trước con cặc bự của Hoàng Đình, chỉ cần bị địt lồn thêm vài lần nữa thôi, chắc chắn lý trí của cô sẽ bị dục vọng đạp đổ, đến lúc đó, cô không biết mình sẽ trở thành con đĩ lăng loàn phóng túng đến mức nào nữa. Thà rằng nhân lúc còn 1 tia tỉnh táo, tự kết liễu cuộc đời mình để giữ cho tâm trí mình ko hoàn toàn bị vấy bẩn.

Bình luận

Để lại bình luận