Chương 110

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 110

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Trước cánh cổng lớn có 4 vệ sĩ túc trực đang dần dần mở ra. Một chiếc xe Roll Royce Ghost màu đen phiên bản cá nhân hóa chầm chậm tiến vào.

Quản gia vội vã mở cửa xe, một người đàn ông trẻ tuổi chậm rãi bước ra.

“Đại thiếu gia, ngài đã trở về.”

“Ba tôi đâu?” Hoàng Đình hờ hững hỏi

Người quản gia già đứng một bên đáp lại: “Lão gia đang ở trong phòng làm việc.”

.

Cốc, cốc, cốc.

“Lão gia, đại thiếu gia trở về, có chuyện muốn gặp ngài.”

“Vào đi” Tiếng nói hùng hồn vang vọng, rõ ràng là người ở địa vị cao lâu năm mới có được.

Hoàng Đình mở cửa gỗ đi vào trong, trước mặt là một người đàn ông trung niên hơn năm mươi tuổi, mặc dù đã có dấu vết tháng năm nhưng ánh mắt vẫn sáng quắt, khuôn mặt kiên nghị kèm theo cặp lông mày hình luỡi kiếm rậm rạp, khiến người ta mới liếc mắt qua thôi đã cảm thấy sợ hãi.

Ông chính là Hoàng Khắc Cường, ủy viên bộ chính trị, chủ nhiệm ủy ban kiểm tra Trung Ương, cha đẻ của Hoàng Đình.

“Ba!” Hoàng Đình bước đến trước bàn làm việc của ông, nhẹ giọng gọi

“Mày lại gây ra chuyện gì nữa? Suốt ngày lêu lổng, không có chí tiến thủ!” Hoàng Khắc Cường khẽ cau mày nói một câu, sau đó tiếp tục đưa mắt đọc tập tài liệu trên bàn”

“Ba, con không gây chuyện. Nhưng con có chuyện muốn nhờ ba giúp”

“Biết ngay mày không có chuyện thì không về mà, có chuyện thì nói với Đinh Lực, đừng làm phiền tao làm việc.”

“Ba, chuyện này bác quản gia không giúp được, phải nhờ ba nói một tiếng”

Nghe vậy, Hoàng Khắc Cường ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt con trai, trầm giọng truy hỏi: “Chuyện gì mà đến cả lão Đinh cũng không giải quyết được? Nói thẳng vào vấn đề, đừng vòng vo lươn lẹo, bằng không tao đánh gãy chân chó của mày.”

“Con muốn ba điều động một người, cục trưởng cục cảnh sát thành phố Lâm An, Tả Thanh Vân” Hoàng Đình cẩn thận nói.

“Ha ha ha, đúng là thằng khốn kiếp, người ta chỉ bắt mấy chục container gỗ lậu mà mày ghi hận đến bây giờ, mày có thể bớt nhỏ nhen tiểu nhân được không hả Hoàng Đình. Mày là con của tao! Con của Hoàng Khắc Cường ủy viên bộ chính trị, không phải là con thằng ăn mày mà phải chi li từng đồng bạc như thế! Không nói tiền trong nhà tiêu 80 đời không hết, mà người ta là cán bộ cấp cục trẻ nhất trong ngành công an! Tao là ba mày, nhưng cũng là người của Đảng, của đất nước, mày so với hắn không bằng một cọng lông! Nay lại muốn tao hủy hoại một nhân tài, bẻ gãy tương lai của đất nước chỉ vì thằng rác rươi như mày sao? Hôm nay điều chuyển Thanh Vân, ngày mai mày lại có thêm Thanh Mây, Thanh Mưa. Rốt cuộc thì tao là ba mày hay mày là ba tao? Tao không hiểu nổi trong đầu mày ngoài cứt ra có còn thứ gì khác không nữa!!!” Hoàng Khắc Cường vỗ mạnh tay xuống bàn, khuôn mặt ngoài giận dữ còn là vô vàn thất vọng!

Ông phấn đấu cả đời nay đã đến tuổi xế chiều, mặc dù không đến nỗi dậm chân là cả nước phải rung động, nhưng cũng là nhân vật thét ra lửa, đi đến đâu cũng được người người kính trọng, cán bộ cấp ủy viên Trung Ương Đảng gặp ông đều phải sợ hãi khép nép! Thế mà lại có một đứa con tầm nhìn hạn hẹp, không chịu phấn đấu. Chỉ cần hắn chịu ngồi vào bàn làm việc thôi, với vị thế và uy vọng của ông, đủ để con đường chính trị của con trai rộng thênh thang, bay như diều gặp gió. Nhưng không, con trai ông là loại người vô tích sự, không ra gì, phế vật, chỉ giỏi ăn chơi đàng điếm!!! Đây cũng là khuyết điểm duy nhất trong cuộc đời viên mãn của ông.

“Ba, con không nói là điều chuyển Tả Thanh Vân đi vùng sâu vùng xa hoặc chèn ép hắn! Ngược lại, không phải sắp tới có đợt đưa cán bộ trong diện bồi dưỡng trọng điểm sang Nga để học tập 2 năm sao! Nếu hoàn thành xuất sắc trở về thì sẽ trở thành cán bộ nguồn, trụ cột quốc gia! Con muốn ba nói một câu để cất nhắc Tả Thanh Vân, như vậy vừa hoàn thành mong muốn của con, mà vừa không ngược đãi nhân tài. Hơn nữa, chỉ cần ba đồng ý, con sẽ nghiêm túc học tập, trở thành chính trị gia như ba mong muốn” Hoàng Đình nói một cách trịnh trọng, hắn có niềm tin rằng ba mình sẽ đồng ý.

Bình luận

Để lại bình luận