Chương 121

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 121

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Em ngủ rồi…”, cô ngọt ngào nói, dịu dịu về phía hắn: “Hiện giờ là do em đang mộng du thôi…”

Trước khi hắn kịp phản ứng, thì cô gái tự cho là đang mộng du đã trèo lên đùi hắn, cô cọ qua cọ lại trên người hắn, cong người hồi lâu mới tìm được vị trí thoải mái, rồi ôm cổ tựa đầu nhỏ vào vai hắn. Ôm cơ thể nhỏ nhắn ấm áp và mềm mại của cô ấy trong tay, mùi thơm từ mái tóc dài của cô ấy lan tỏa khắp mũi hắn, tâm trí bị chấn động, hắn ta phân tâm đến mức quên mất rằng mình còn đang cầm tài liệu trên tay.

Cứ như hắn vừa nuôi một con mèo nhỏ, bắt buộc phải nằm trên tay mình thì mới ngủ được.

Cô gái của hắn bị nuông chiều đến mức sinh hư, không chịu nằm trên giường mà chạy vào vòng tay hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, cô choàng tay qua cổ, áp mặt vào ngực hắn. Họ thường dùng tư thế này khi làm tình, cô ấy thích ngồi lên người hắn, cảm giác thật ấm áp, hắn cũng thích nó, hắn có thể ôm cô thật sâu và nhìn thấy mọi biểu cảm thoải mái vì được nuông chiều của cô, hắn có thể hôn vào môi cô một cách dễ dàng.

Sau đó cùng nhau đi ngủ. Hắn cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô.

Trứng phục sinh: Tôi không thể đưa bạn gái nhỏ của mình đi công tác. Video xem âm đạo và hướng dẫn tôi thủ dâm bằng tay.

“Tích —”

Khóa điện tử ở cửa phòng chậm rãi mở ra, người đàn ông mặc áo blouse bước vào phòng, khuôn mặt bình thường luôn tỏ vẻ tươi cười không để ý nhưng bây giờ sắc mặt lại lạnh lùng khôn kể. Cửa đằng sau hắn tự động khóa trái, bốn vách tường đều là bảng trắng, chung quanh là các dụng cụ đang tí tách, chỉ có một cái giường lớn khá mềm mại ở chính giữa. Hắn thong thả bước qua, đi thẳng đến mép giường — để cho toàn cảnh trên giường thu hết vào tầm mắt.

Giữa giường lớn, là một cô gái trần trụi đang nằm. Nói là cô gái thì không bằng nói là . . . cơ thể của cô gái có vẻ đúng hơn. Cô nhìn tầm khoảng hai mươi tuổi, vẫn giữ được khuôn mặt non nớt nhan sắc động lòng người khiến cho ai cũng phải sinh lòng thương tiếc; nhưng có thể tưởng tượng vốn là cánh tay và hai chân thon dài mảnh khảnh, nhưng lại bị cắt bỏ hoàn toàn từ đầu vai và bắp đùi. Mặt cắt kia không biết dùng cách gì để xử lý, khép lại vô cùng sạch sẽ trơn nhẵn, chỉ trừ một chút thịt non hồng phấn đang lộ ra thì giống như đúc những bộ phận bình thường khác.

Cô gái nhắm chặt hai mắt, ngủ rất an ổn, lông mi dài hơi run rẩy, mái tóc dài như gấm tản ra trên gối. Phần thân thể còn sót lại của cô giống như hoa bách hợp, cổ thon dài, xương quai xanh thanh tú, làn da trắng sữa, hình dáng cặp ngực xinh đẹp mềm mại nhô cao, quầng vú và đầu vú đều là màu hồng nhạt. Bên dưới là vòng eo thon gọn, giữa chỗ bắp đùi bị cắt đi lộ ra một âm phụ đầy đặn, giữa hai cánh hoa là khe hoa màu hồng. Cho dù đã tàn phế, nhưng cũng không thể không dùng từ xinh đẹp để hình dung.

Áo Tư Hoa Nhĩ Đức im lặng đứng bên giường một lúc, ánh mắt sâu xa đánh giá cơ thể trên giường. Sau đó hắn từ từ ngồi xuống mép giường, vươn tay xoa khuôn mặt của cô. Mềm mại, nhẵn nhụi, chỗ tiếp xúc hơi lạnh hơn so với lòng bàn tay hắn, có điều vẫn ấm áp, có sự sống. Hắn cảm nhận được xúc cảm từ lòng bàn tay truyền đến, bàn tay bắt đầu chu du trên thân thể cô, nơi cổ yếu ớt, bộ ngực mềm mại, bụng hơi hõm xuống. . . .

“Ưm. . . .”

Khi vuốt ve đến âm phụ mềm mại, cô gái phát ra tiếng rên rỉ mơ hồ, lông mi run rẩy giống như sắp tỉnh. Áo Tư Hoa Nhĩ Đức hơi dừng lại, sau đó bàn tay lại tăng thêm sức lực. Lúc hắn đụng đến mặt cắt trên bắp đùi mềm mại, cô gái ưm một tiếng, mở hai mắt, ánh mắt mông lung không lấy được tiêu cự, mơ mơ màng màng nói: “Áo Tư. . . . Áo Tư Hoa Nhĩ Đức. . .?”

Bình luận

Để lại bình luận