Chương 130

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 130

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Mũi nhọn ấm áp tiết ra dịch bôi trơn, đâm vào mật đạo hẹp hướng chỗ sâu hơn mà cố gắng tiến vào, ác ma ôm cô nhảy dựng lên, quán tính làm cho xúc tu chạm tới chỗ sâu nhất mẫn cảm nhất của tử cung, tiểu thiên thần phát ra một tiếng nức nở đầy yếu ớt. Giây sau đó, tiếng vỡ vụn vang lên, kính thủy tinh nổ tung bốn phía, theo những mảnh vữ bay đi anh ôm cô phá cửa sổ lao ra, quay vài vòng, cả hai liền bay lên bầu trời trong bóng đêm sâu thẳm.

“A…”

Cơn gió đêm đầu hè thổi qua da thịt của cô, mái tóc dài và làn váy tung bay, không lạnh lẽo cũng không sắc bén, Diệp Tắc Ni suy yếu mở to hai mắt trong cơn gió. Chóp mũi tràn ngập mùi không khí trong lành của đêm hè lẫn với mùi máu tanh nồng nặc, cùng với hơi thở quen thuộc của ác ma, nhiệt độ cơ thể mất đi dường như bắt đầu phục hồi từng chút một. Nhưng mà lúc này xúc tu đang ở trong âm đạo của cô đột nhiên bắt đầu nhẹ chạm lên cổ tử cung đang đóng kín, ý đồ xuyên vào trong tử cung của cô…

“Đau à?” Nghe được tiếng rên rỉ của cô gái, ác ma cúi đầu, liền thấy được hàng lông mày hơi nhíu lại trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô. Bình thường xúc tu cùng hắn là cùng cộng hưởng cảm giác, chỉ là hắn tạm thời khóa cộng hưởng cảm giác lại.

Không ổn. Đầu xúc tu linh hoạt cạy mở cái miệng thịt nhỏ khép chặt kia, một lần nữa đâm vào trong tử cung mềm mại mẫn cảm. Biểu cảm của Diệp Tắc Ni chậm lại một chút, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu.

Cửa tử cung của cô đã bị xúc tu và thân thể ác quỷ mở quá nhiều lần, đã sớm quen với việc phải mềm mại nhẹ nhàng mở ra cho chúng. Huống hồ xúc tu tự mang theo một chút dịch kích thích, cô và hắn cùng khế ước không hoàn chỉnh kia lại có thể từ đau đớn chuyển hóa thành khoái cảm, kỳ thật điều vừa rồi thay vì nói là đau, thật ra phải nói là thoải mái, loại thoải mái khoái cảm truyền từ ngón chân lên đến tận cổ…

Cảm giác quen thuộc, như được lấp đầy sâu trong cơ thể.

Các xúc tu bắt đầu hoạt động và cô cảm thấy pháp thuật của hắn như một dòng suối nhỏ ấm áp chảy tràn vào cơ thể. Khế ước của bọn họ liền kết ở trên tử cung của cô, và trực tiếp tiếp xúc là cách vận chuyển ma lực hiệu quả nhất.

Ma lực truyền vào trong cơ thể cô suôn sẻ, ác ma ôm cô, vừa bay vừa tìm kiếm nơi có thể đặt chân. Phương án tốt nhất đương nhiên là lập tức mang cô trở về vực sâu, nhưng hiện tại thân thể của cô quá mức suy yếu, cơ hồ cùng người bình thường không khác gì nhau. Mà nếu cho một người bình thường rơi vào vực sâu, thì dù có hắn dùng ma lực để bảo vệ cô, thì cũng khó tránh khỏi cái chết.

Phải bổ sung thêm một ít ma lực cho cô ấy mới được.

Bên dưới họ là đêm hè của thế giới loài người, một nơi rực rỡ sắc màu và ấm áp, từng dãy kiến trúc san sát nối tiếp nhau, luồng ánh sáng nối dài như những viên đá quý. Ác ma đảo mắt băn khoăn, cuối cùng rơi vào đỉnh của ngọn tháp chuông cao cách đó không xa. Hắn ôm cô gái chao lượn mấy vòng, rồi liền đáp xuống đỉnh của tháp chuông bằng đá được chạm khắc tinh xảo.

Ác ma ôm cô ngồi xuống tránh gió ngay phía sau cây cột, hắn cúi đầu nhìn cô gái trong lòng, phát hiện cô cũng đang nhìn mình. Đôi mắt đen dưới lông mi dài vẫn mông lung mờ mịt như cũ, tựa như đang chuyên chú suy nghĩ.

”…Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.” Hắn mở miệng hỏi. Cơ thể cô đã trở nên ấm áp hơn, hắn biết cô đã đủ sức để nói chuyện lại được rồi.

“…” Cô gái trầm mặc một chút, sau đó nhẹ giọng nói, “Ma pháp trận kia… là tôi tự làm ra.”

Trong nháy mắt, dường như có luồng sát khí lướt qua cơ thể cô. Tuy không hề tổn thương lên cô, nhưng mà nguồn ma lực mạnh mẽ lạnh lẽo kia vẫn làm cho cô vốn đang suy yếu cảm thấy ngột ngạt.

Bình luận

Để lại bình luận