Chương 8

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 8

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Một buổi tối, anh là tiêu điểm trong miệng người khác, nhưng sự chú ý của anh từ đầu đến cuối vẫn luôn đặt trên người cô.

Yêu thầm có vị gì? Có lẽ cô sẽ không bao giờ để ý đến ánh mắt của anh, anh sẽ mãi mãi không nhìn thấy ánh sáng mặt trời.

Nhưng người tính không bằng trời tính, thế nhưng cô gọi anh lại giống như là thời khắc ma pháp trong truyện cổ tích, anh theo bản năng muốn nắm chặt tia hy vọng mong manh kia

Lúc đầu Tạ Linh Lăng không nghĩ cô sẽ có cảm xúc như vậy, trong lúc nhất thời làm cho trái tim đóng băng của cô như thấy ngày xuân, sắp bị hòa tan.

Vì thế cô không nghĩ nhiều, kiễng mũi chân lên hôn một cái vào má Vu Triều.

Chẳng bao lâu sau, khuôn mặt cương quyết của anh nổi lên một làn sóng đỏ bừng

Hiển nhiên Vu Triều không ngờ sẽ có đãi ngộ này, anh không dám tin mà nghiêng đầu nhìn cô, mí mắt rũ xuống, thật cẩn thận.

Người chủ động là Tạ Linh Lăng, cô kéo cổ áo sơ mi của anh như dẫn đường và áp môi cô vào môi anh.

Hơi thở của người đàn ông ngay lập tức tràn ngập các giác quan của Tạ Linh Lăng, tất cả hành vi cũng không cần suy nghĩ gì, cô theo bản năng cạy mở môi răng của anh, giống như trẻ con hấp thu chất dinh dưỡng.

Không thể phủ nhận hơi thở của anh đặc biệt sạch sẽ và mát lạnh, có chút hương bạc hà, hương trà và cả vị ngọt ngào.

Chẳng qua làm cho Tạ Linh Lăng thất vọng là Vu Triều không cho cô phản hồi quá lớn. Cô có thể cảm giác được nụ hôn đáp trả như có như không của anh, nhưng đặc biệt cứng rắn

Nụ hôn này kéo dài không lâu, Tạ Linh Lăng lùi lại, nhưng cả người cô gần như dán lên người Vu Triều, trên môi còn mang theo ánh nước sau khi hôn, thăm dò hỏi: “Không phải là nụ hôn đầu tiên của anh đấy chứ? ”

Không nghĩ tới Vu Triều thật sự ừ một tiếng, tuy rằng giọng nói rất nhẹ, nhưng Tạ Linh Lăng xác định mình không nghe lầm.

Tạ Linh Lăng không dám tin: “Thật sự là nụ hôn đầu sao? ”

Vu Triều cũng không vì vậy mà cảm thấy xấu hổ, chẳng qua anh còn đắm chìm trong trải nghiệm mới lạ của nụ hôn đầu tiên, trong lòng tê dại.

Đối mặt với nghi ngờ của Tạ Linh Lăng, anh trả lời rất đàn ông: “Đúng vậy. ”

Giống như giọng điệu trả lời câu hỏi của huấn luyện viên khi huấn luyện quân sự, không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo.

Điều này làm cho Tạ Linh Lăng nghi ngờ một việc khác.

Cô chậm rãi cúi đầu, ánh mắt lướt qua nơi nào đó vài giây, sau đó ngẩng đầu nhìn Vu Triều: “Vẫn còn là trai tân à? ”

Vu Triều nghiêm túc trả lời: “Đúng vậy ”.

‘’Mẹ nó’’

Tạ Linh Lăng vội vàng rút lui.

Vừa rồi cô suýt nữa đã gây phạm phải sai lầm lớn!

Tính tuổi năm nay Vu Triều không phải 28 cũng phải 29 rồi. Tuổi này vẫn còn xử nam thì không phải phương diện đó có vấn đề thì là trong lòng mới có vấn đề. Có vấn đề thì không sao sợ nhất là không có vấn đề, Tạ Linh Lăng cũng không muốn chịu trách nhiệm.

Cô tỉnh táo và do dự một lúc rồi quyết định rời đi.

Tạ Linh Lăng nói: “Quên đi, tốt hơn là tôi nên đi đây.”

Vu Triều lại dựa vào cửa không có ý định tránh ra.

Anh rất giỏi trong việc rút ra những suy luận từ những sự thật khác, anh trả lại cho cô lời nói mà lúc nãy cô đã chất vấn anh: “Không dám sao? ”

Bây giờ thực sự đến lượt Tạ Linh Lăng không biết nên trả lời như thế nào.

Không phải cô không dám mà chẳng qua là cô có chút băn khoăn. Nếu Vu Triều là một người ham chơi, lúc này cô sẽ không cố kỵ, nhưng ngược lại anh không phải.

Quyền chủ động dường như nằm trong tay Vu Triều. Anh không còn bất động như khúc gỗ nữa mà đi về phía cô.

Chỉ là mỗi khi Vu Triều tiến một bước, trong tiềm thức cô lùi lại một bước.

Cuối cùng không thể lùi lại nữa, cô ngã xuống ghế sofa, đặt mông ngồi xuống. Vu Triều cũng thuận thế cúi người, anh nói với cô: ‘’Những gì em vừa nói có được tính không?”

Bình luận

Để lại bình luận