Chương 8

Lúc này, Hứa Nhất Đình sẽ không chết.

Bụng dưới bỗng nhiên truyền đến từng đợt đau đớn. Ngay từ đầu Lâm Duyệt cho rằng dì cả đến, nhưng cô rất nhanh phát hiện không đúng, bởi vì vị trí đau không giống nhau, không phải tử cung, là bên phải, bên phải. Lớp sinh học của cô đã sớm trả lại cho giáo viên trung học, cô tìm kiếm trong đầu một vòng, từ đầu đến cuối không thể nhớ được nơi đau đớn nên là cơ quan nào của cơ thể con người.

Cô không biết thân thể mình đã xảy ra chuyện gì, nhưng thời điểm này quá trùng hợp, cô mơ hồ có thể khẳng định nỗi đau không giải thích được này có liên quan đến cái chết sau Hứa Nhất Đình. Cô không thể đoán ra được nên đề phòng, ngay cả khả năng Hứa Nhất Đình đột ngột qua đời cô cũng nghĩ tới, kết quả dĩ nhiên là thân thể của cô xảy ra vấn đề trước

Hứa Nhất Đình cũng phát hiện sắc mặt Lâm Duyệt có chút tái nhợt, mơ hồ có chút bệnh, anh lo lắng cô có phải bị bệnh hay không: “Tiểu Duyệt, có phải em không thoải mái ở đâu không? ”

Lâm Duyệt lấy tay ấn lấy chỗ đau đớn, ý đồ dùng cái này giảm bớt đau đớn một chút, cô không dám nói thật với Hứa Nhất Đình, chỉ có thể dùng đau sinh lý che dấu quá khứ: “Không có gì, mỗi tháng đều đau mấy ngày như vậy, em quen rồi. ”

“Bà dì đến rồi à? Nhưng không phải hai tuần trước…” Hứa Nhất Đình nhìn khuôn mặt càng tái nhợt của cô cảm thấy rất đau lòng, “Anh đi ra ngoài mua cho em một ít để ăn đi, hôm nay anh đều ăn mì, lúc này vẫn nên ăn chút đồ ăn nóng. ”

‘’ Không được!’’ Lâm Duyệt một tay che bụng, tay kia vội vàng kéo quần áo của anh, “Không thể đi ra ngoài, anh đã đồng ý em, hôm nay vô luận như thế nào cũng không thể đi ra ngoài! ”

“Nhưng mà em…”

‘’Không có nhưng gì hết! ‘’Lâm Duyệt lập tức cắt ngang anh, “Một lát nữa sẽ không sao, anh đừng đi ở bên em được không? ”

Hứa Nhất Đình cho rằng thân thể cô không thoải mái cho nên muốn người đi cùng, tự nhiên cũng không cự tuyệt. Nhưng Lâm Duyệt cũng không giống như lời cô nói “đau trong chốc lát sẽ không có việc gì”, ngược lại sắc mặt càng ngày càng kém, tay ấn bụng cũng càng dùng sức. Phản ứng này rõ ràng không còn đơn giản như đau sinh lý. Hứa Nhất Đình lo lắng vuốt ve mặt cô, phát hiện nhiệt độ cơ thể của cô không bình thường, tựa hồ đã bị sốt nhẹ

“Em phát sốt rồi!” Hứa Nhất Đình nhìn cô che bụng, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, “Có phải em cảm thấy bụng phải rất đau, phía dưới bên phải không? ”

Lâm Duyệt đã đau đến mức không trả lời được, một bàn tay vẫn gắt gao túm lấy quần áo Hứa Nhất Đình, sợ không cẩn thận sẽ để cho anh chạy ra ngoài.

“Em không phải là đau bụng sinh lý, rất có thể là viêm ruột thừa cấp tính rồi!”

Nghĩ đến Hứa Nhất Đình này liền có chút nóng nảy, viêm ruột thừa cấp tính tuy rằng không phải là bệnh nặng gì, nhưng nghe nói kéo dài cũng sẽ chết người. Anh vội vàng ôm lấy Lâm Duyệt, “Nhanh, chúng ta đi bệnh viện. ”

‘’Không, được!’’

Lâm Duyệt cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nói. Thật sự quá đau đớn, cô chỉ có thể miễn cưỡng từng chữ từng chữ nhảy ra. Sắp đến thời điểm trước khi xuyên qua Hứa Nhất Đình tử vong, chỉ cần vượt qua nửa giờ này, hẳn là có thể tránh được cái chết của Hứa Nhất Đình, cô không thể để cho hết thảy ở thời khắc cuối cùng thất bại trong sạch.

“Anh, đã, đồng, ý, không, đi.”

“Đừng náo loạn nữa, Tiểu Duyệt, bệnh này không phải nói giỡn, em phải lập tức đến bệnh viện.”

Hứa Nhất Đình ý đồ ôm Lâm Duyệt xuống giường, nhưng cô thủy chung không chịu thỏa hiệp

“Qua, nửa, tiếng nữa, rồi, đi.”

Lâm Duyệt vẫn không muốn đi. Chỉ cần qua nửa tiếng nữa, chỉ cần qua thời điểm chết tiệt kia… Hai mắt Lâm Duyệt tối sầm lại, đau đớn hôn mê bất tỉnh.

Lúc Lâm Duyệt tỉnh lại, bụng dưới bên phải vẫn đau dữ dội như cũ, mà Hứa Nhất Đình đang lo lắng canh giữ bên cạnh cô. Cô nhìn xung quanh một chút bối rối thấy mình đang nằm trên giường xe cứu thương.

Bình luận

Để lại bình luận