Chương 111

Trần Vân đã làm sẵn cơm nước đợi ở nhà.

Anh vừa vào cửa đã ôm lấy Trần Vân quay vòng vòng: “Vân Vân, Vân Vân! Bảo bối của anh!”

“Ây da, mau bỏ em xuống đi. Em chóng mặt.” – Trần Vân đập lên vai anh, mới khiến cho Tần Hạo Nam đang phấn khích quá mức ngừng lại.

Tần Hạo Nam nâng mặt cô lên mà hôn không ngừng: “Vân Vân, tốt quá, chúng ta có con rồi.”

Thật ra, chính Tần Hạo Nam cũng không hiểu, một người trước đây không hề để ý đến con cái như anh, thậm chí còn dùng đủ thủ đoạn để khiến những người phụ nữ khác đừng mang thai.

Nhưng giờ Vân Vân mà anh yêu thương mang thai đứa con của anh, anh lại vui mừng hệt như tên ngốc vậy.

Đây là đứa trẻ của anh và Vân Vân, là mối ràng buộc giữa anh và Vân Vân. Từ nay về sau, anh là cha, cô là mẹ, hợp thành một gia đình ấm cúng mà đầy yêu thương.

“Vâng. Chồng ơi, chúng ta có con rồi.”

Tần Hạo Nam ngồi xổm xuống, áp người lên bụng dưới bằng phẳng của cô, lắng nghe thật kĩ: “Em nói xem, là con trai hay con gái? Giống anh hay giống em? Thôi, bất kể là con trai hay con gái, tốt nhất là giống em đi. Tính của anh không tốt, cũng không đẹp bằng em. Nếu giống em tất thì tốt rồi.”

Nói đặng, anh lại nằm áp lên bụng, lắng tai nghe.

Trần Vân hơi bất lực mà bật cười: “Giờ mới hơn một tháng, sao nghe ra được cơ chứ?”

“Sao lại không?! Con của anh thì chắc chắn là được.”

Trần Vân cười trộm. Anh thật sự vui mừng quá độ rồi. Có điều, thấy anh vui như thế, cô cũng không nỡ làm phiền.

Chắc hẳn anh sẽ rất yêu con nhỉ? Giống như yêu cô vậy…

Trần Vân đã đợi chờ ngày này. Trước đây là vì để hoàn thành nhiệm vụ, muốn nhanh chóng rời khỏi đây. Giờ thì vì yêu thương, muốn sinh ra đứa con của cô và Tần Hạo Nam…

Đối với Trần Vân mà nói, đây chắc chắn là hạnh phúc. Có người chồng yêu cô, có đứa con được yêu thương.

Ngày nào Trần Vân cũng chìm trong hạnh phúc.

Mỗi ngày thức dậy đều có bữa sáng Tần Hạo Nam chuẩn bị sẵn. Mỗi ngày cô đều tìm vài cuốn sách về tài chính để đọc. Cô muốn học thêm một chút, để không đến nỗi ngày nào cũng ngồi không trong nhà.

Lại nói, cô cũng muốn giúp đỡ Tần Hạo Nam, chứ không phải làm một người phụ nữ chẳng biết làm gì.

Cô rất cần kiệm, chăm quản việc nhà. Dù Tần Hạo Nam có rất nhiều tiền, cô cũng không tiêu xài bừa bãi, trái lại còn bàn với Tần Hạo Nam xem làm thế nào để quản lý tiền bạc.

Còn về cha của Tần Hạo Nam, tuy tình cảm giữa hai cho con không thân thiết mấy, nhưng ngày lễ cô vẫn mua quà đến nhà thăm hỏi.

Ban đầu, cha của Tần Hạo Nam không hề thích cô, nhưng đến nhiều lần, dần dà thì ai cũng không lạnh nhạt nổi. Thật ra, cha của Tần Hạo Nam vẫn rất xem trọng anh, nếu không hồi đầu cũng sẽ không cho phép anh nhậm chức ở công ty.

Tuổi của bà nội đã lớn, sức khỏe đã không còn thích hợp để làm phẫu thuật, nên Tần Hạo Nam đã chọn một viện điều dưỡng cao cấp, sắp xếp cho bà nội vào ở. Anh và Vân Vân cứ định kỳ đến thăm bà nội.

Công ty của Tần Hạo Nam cũng ngày càng tốt hơn. Nhưng vì đang trong quá trình phát triển, nên ngày nào anh cũng cần đến công ty đúng giờ. Có lúc, với những chuyến đi công tác không khước từ được, anh cũng phải đi một hai lần.

Mỗi lúc như thế, Vân Vân đều sẽ đến viện điều dưỡng bầu bạn với bà nội.

Cô cũng chẳng suy nghĩ gì. Đàn ông bận rộn với sự nghiệp cũng là chuyện bình thường. Lại nói, lần nào Tần Hạo Nam cũng tranh thủ sớm hết mức để về nhà.

Có lúc, tận nửa đêm anh cũng phải lái xe về, mặt nhuốm vẻ mỏi mệt cũng phải ôm cô mới chịu ngủ.

Chỉ là, cô đi kiểm tra mấy lần, bác sĩ đều bảo không nên làm chuyện ấy vào ba tháng đầu. Nụ cười rực rỡ vì cô mang thai của Tần Hạo Nam cũng nhạt đi từng chút một.

Đặc biệt là khi thấy thân hình vì mang thai mà ngày một đẫy đà của cô, từng cử chỉ đều đượm thêm nét mặn mà của phụ nữ.

Bình luận

Để lại bình luận