Chương 112

Anh lại cảm nhận được cái cảm giác khó chịu khi chỉ được nhìn mà không được ăn.

Lần này khác ở chỗ, Vân Vân đã trở thành vợ của anh. Anh có thể mặc sức ôm cô, hôn cô, chọc ghẹo cô bất cứ lúc nào.

Chỉ là không thể đâm vào.

Cả hai tháng nay, tối nào anh cũng kiểu, cương cứng đi ngủ, cương cứng tỉnh lại.

Thật sự giày vò đến mức anh khó chịu khắp người. Lúc hứng lên không kiềm được, anh cũng bảo Vân Vân dùng miệng và tay để giúp anh giải quyết.

Nhưng anh lại càng nhớ tiểu huyệt của cô hơn.

Tiểu huyệt non mềm ướt át, còn tuôn nước ra ngoài, bên trong lại vừa khít vừa nóng hổi. Anh thật sự thích quá đỗi.

Khó khăn lắm mới cắn răng gắng gượng qua được ba tháng đầu, gần như vừa tan làm là Tần Hạo Nam phóng khỏi công ty ngay.

Cả lúc lái xe về nhà cũng vượt đèn giao thông mấy lần.

Đến khi về tới nhà, Trần Vân đang hầm canh cho anh, nhìn anh với vẻ kinh ngạc: “Sao hôm nay anh về sớm thế?”

Tôn Hạo Nam nôn nóng bước tới ôm chặt cô lại, hôn mạnh một cái: “Hôm nay em đủ ba tháng rồi, biết không hả?”

Trần Vân khẽ lắc đầu, cô không nhớ ra. Chỉ lờ mờ nhớ rằng hẳn đã mang thai ba tháng rồi. Ai lại ghi nhớ chính xác được như thế chứ.

“Em không nhớ nhưng chồng em nhớ này. Cuối cùng em cũng đủ ba tháng rồi. Còn nhớ lần trước đi khám bác sĩ, bác sĩ nói tốt nhất là đợi đủ ba tháng đầu mới có thể làm tình. Thật sự anh đợi sắp chết… nhịn sắp chết luôn rồi.”

Nói đặng, anh nhấc bổng Trần Vân lên, bế cô vào phòng trong tiếng kêu thảng thốt của cô.

“Nhẹ tí nhé, chỉ mới ba tháng thôi.” – Trần Vân bị anh đè dưới thân, quần áo trên người đều đã bị cởi sạch. Cô gầy yếu quá. Tuy đã mang thai ba tháng, nhưng phần bụng vẫn bằng phẳng như cũ.

Tần Hạo Nam vuốt ve bụng dưới của cô với vẻ yêu thương: “Anh biết. Anh sẽ cố hết sức nhẹ nhàng một tí, vợ à, anh thật muốn thao tiểu huyệt của em.”

Hai tháng nay, anh còn chẳng biết mình đã nhịn làm sao nữa. Anh của trước đây, còn quấn lấy Vân Vân suốt cả tối nữa là.

Trần Vân đỏ bừng mặt. Rõ ràng cô và anh đã kết hôn, trở thành vợ chồng, nhưng cô vẫn bất giác đỏ mặt vì những lời trêu ghẹo này của anh: “Hai tháng nay, ngoài việc chưa đâm vào, anh cũng có bớt vờn em đâu…”

Nếu không phải do bác sĩ nói, lên cao trào quá nhiều có thể dẫn tới thắt tử cung, chắc chắn tối nào anh cũng sẽ khiến cô lên cao trào mấy lần mới được đi ngủ.

Tần Hạo Nam cười với vẻ xấu xa. Anh cầm côn thịt của mình chà xát tới lui: “Đấy thì có là gì. Giờ anh bắt đầu hơi hối hận vì đã để em mang thai nhanh thế. Anh còn rất nhiều ngón nghề muốn thử lên người em, muốn nhìn thấy dáng vẻ nằm dưới thân anh, kêu gào đòi anh thao của em đây… Giờ thì chỉ đành đợi cho nhóc này ra rồi mới làm được.”

“Anh mơ đi!” – Trò nào của anh cũng rất biến thái, còn đủ thứ kiểu ra, tinh lực thì lại dồi dào. Nếu mà để cho anh thoải mái làm cô, chắc chắn sẽ bị làm đến chết mất thôi.

Tần Hạo Nam để cô nằm ngửa ra, vắt một chân cô lên vai, côn thịt đặt ngay trước cửa huyệt của cô. Không cần bất kỳ động tác dạo đầu nào, chỉ cần tiếp xúc với côn thịt của anh, cả người cô đã run lên tê rần, tiểu huyệt không ngừng tuôn dâm thủy ra.

“Vân Vân, cơ thể của em hiện giờ thật sự rất dâm đãng.” – Tần Hạo Nam vuốt cửa huyệt của cô một cái, dâm thủy nhớp nháp ướt át đã dính cả lên tay anh.

“Anh im miệng đi…” – Trần Vân hờn dỗi. Từ sau khi kết hôn, quan hệ của hai người càng tốt càng tốt hơn. Trần Vân đón nhận anh nhiều hơn là từ chối. Hiện tại, hai người đã là vợ chồng chính thức, cô không cần phải sợ hãi nữa.

“A… Sâu quá… nhẹ chút… còn con mà.” – Tần Hạo Nam vùi người đâm côn thịt vào trong tiểu huyệt mềm mại ướt át.

Bình luận

Để lại bình luận