Chương 164

Nhìn bộ dáng khẩn trương của chúng tôi, nữ bác sĩ vẻ mặt thân thiện cười nói: “Chúc mừng mọi người, đứa nhỏ đã được ba tuần tuổi rồi!”

Nghe thế, Hàn Lỗi trợn mắt há hốc mồm, hai người sắp thăng cấp làm bà ngoại và bà nội kia thì vỗ tay hoan hô, còn lại tôi vẫn bình tĩnh tiếp nhận, ngoại trừ tiếng tim đập thình thịch tiết lộ sự khẩn trương của mình lúc này. Bởi vì thân thể là của tôi cho nên ít nhiều gì cũng đoán được một chút, chưa từng mang thai nhưng không phải chưa từng nghe nói qua mà! Giống như chưa ăn thịt heo cũng đã từng thấy qua heo chạy vậy.

Kinh ngạc quá! Tôi mang thai rồi! Vui quá! Mang thai! Thật là vừa mừng vừa sợ vừa thần kỳ a!

Hàn Lỗi rốt cục phản ứng kịp, cười đến vẻ mặt ngu đần, cả người tản ra tia sáng mới mẻ của người sắp làm cha, nhìn ra được anh quả thật rất thích trẻ con nha.

Bên kia, Hàn Lỗi lôi di động ra hỏi han bác sĩ rồi ghi chép những thứ cần chú ý lại, bên này, tôi chậm rãi quay đầu nhìn mẹ mình, híp mắt cười “khà khà”âm hiểm.

“Mẹ, lúc này chắc hẳn đã có thể nói cho con biết chuyện về ba phụ nữ và một đàn ông ở nhà chúng ta rồi nhỉ!”

Hạ Anh muốn làm mẹ, Hàn Lỗi muốn làm cha, điều này cũng có nghĩa, qua tám, chín tháng nữa sẽ có một Tiểu Hạ Anh hoặc Tiểu Hàn Lỗi chạy đến chào hỏi cùng mọi người.

Ở trong bệnh viện, đối mặt với vấn đề ấy, mẹ hết sức lý trí lựa chọn không nhìn tôi; sau khi ra khỏi bệnh viện, hai nữ một nam thế nhưng còn đang suy nghĩ xem nên làm thế nào để đem niềm vui này đến cho mọi người.

Cho nên, bên trong nhà chính của Hàn gia, không khí quỷ dị bị đè nén, chỉ vì Hàn Lỗi nghiêm túc nói có một việc muốn thông báo.

Tôi bị an trí ngồi trên ghế sa lon, vô tội đón nhận ánh mắt ân cần của mọi người, giống như là tôi thật bất hạnh bị lây nhiễm một loại bệnh lạ và sắp lên Tây Thiên vậy, nhìn nét mặt bọn họ tôi cũng biết, bọn họ là bị ảnh hưởng bởi không khí “bất lương” do hai nữ một nam kia âm mưu tạo nên, mà tôi thì bị buộc thành đồng lõa.

Đối mặt với vẻ mặt nghiêm túc của cả gia đình, Hàn Lỗi ôm tôi ngồi ở trên ghế sa lon đột nhiên từ nghiêm túc đổi sang vẻ cười cười ngu xuẩn của người sắp làm cha, ách, là khuôn mặt tươi cười rực rỡ: “Nói cho mọi người một tin tức tốt, đó chính là vợ của tôi mang thai, nghe rõ chưa hả, mang thai! Nói cách khác, qua tám, chín tháng nữa, mọi người sắp thăng cấp trở thành cụ ông, cụ bà, ông nội, bà nội, ông ngoại, bà ngoại, bác cả, bác gái, bác hai, dượng, cô nhỏ cùng dì nhỏ rồi.

Trừ hai người phụ đang len lén che miệng cười trộm đã biết tin tức, còn lại tất cả thành viên của Hàn gia cùng cha chồng tôi lập tức hoảng hốt, kinh ngạc đắm chìm trong không khí vừa mới biến chuyển.

Ba mươi giây đã qua, một phút đồng hồ trôi qua, năm phút đồng hồ trôi qua…

Cho đến thời điểm mười phút đồng hồ, mọi người mới rối rít phản ứng, không có biện pháp, đây chính là lần đầu tiên Hàn gia đón nhận chuyện vui nha, còn là chuyện vui có cục cưng nữa, cho nên đích xác là cần phải có thời gian để tiêu hoá. Bất quá, chẳng lẽ bọn họ không cảm thấy thời gian như thế là quá dài hay sao?

Sau khi mọi người hồi phục trạng thái bình thường xong, trong nhà lớn Hàn gia liền hết sức náo nhiệt.

Mọi người rối rít quăng tới chỗ tôi đủ loại ánh mắt, kích động, cảm động, mừng như điên, mừng rỡ, thần kỳ, kiêu ngạo, tự hào, vui vẻ, không thể tin được…

Người này nối tiếp người nọ chúc mừng cho tôi, cũng tranh nhau thể hiện sự kích động trong nội tâm của mình giờ phút này.

Bà chủ lớn của Hàn gia cùng ông chủ lệ nóng tràn mi, hai người cầm tay tôi thật lâu, không sao nói nên lời, có lẽ cả hai đã chờ thời khắc này lâu rồi, cuối cùng, bà Hàn vỗ vỗ tay tôi, từ ái nói: “Cháu ngoan à, sau này cần gì cứ việc nói thẳng ra, phải biết rằng Hàn gia chúng ta cái gì cũng thiếu, nhưng mà không hề thiếu nhân lực cùng vật lực!”

Bình luận

Để lại bình luận