Chương 173

Đầu tiên Hàn Lỗi không thể hiểu được cái gì, nhưng mà đứa nhỏ vừa làm một động tác xong, anh thiếu chút nữa hưng phấn cười ra tiếng, mà tôi lại càng hưng phấn hơn nữa che miệng cười trộm, bởi vì cục cưng đã lặng lẽ lật người, hơn nữa còn là vừa lật vừa ngủ nữa chứ.

Vẻ mặt Hàn Lỗi kích động, đứng dậy lưu loát đi tìm cái V8*, đem mọi hành động của đứa nhỏ quay hết không sót một cảnh nào.

(*V8: mình nghĩ là một loại máy quay phim cầm tay dành cho gia đình~~)

Kể từ sau khi con gái bảo bối của anh sinh ra, anh đã hoàn toàn bị huấn luyện thành một vú em siêu cấp, dỗ dành trẻ con này, đổi lại tã này, bón sữa bột này, anh đều thực hiện hết sức lưu loát.

Con bé đầu tiên là nằm ngủ với tư thế đầu hàng ở trên giường, sau đó đột nhiên vô ý thức vừa lật ra phía sau vừa an an ổn ổn ngủ say, chuyện này làm chúng tôi có chút ý xấu, thế nên nhẹ nhàng đặt con bé nằm ngang lại, quả nhiên, nằm ngang được một lúc cục cưng lại xoay mình, đầu tiên là nghiêng người ngủ, rồi nằm úp sấp ngủ luôn.

Tôi giống như chơi nhiều thành nghiện, tiếp tục đem con bé quay người, con bé lại tiếp tục xoay mình, cuối cùng, dưới sự trao đổi của Hàn Lỗi, đứa nhỏ bị hai người lật tới lật lui, làm chúng tôi vui vẻ vô cùng, mà quan trọng nhất là, con bé ngủ say căn bản không biết mình bị chúng tôi đem làm đồ chơi, thật sự là đã nghiền quá mà!

Bởi vì đứa nhỏ hấp thu dinh dưỡng rất tốt nên lớn nhanh, cả người tròn vo, thịt tăng vù vù, lật tới lật lui con bé cũng giống như lật một khối cầu bằng thịt vậy, quay lại đây a, lăn qua đây a, hết sức đáng yêu, mà làm tôi cao hứng nhất chính là, những động tác đáng yêu của con bé đều được chúng tôi quay lại rồi!

Cho nên cả đêm, hai người cha mẹ bại hoại cứ thế đùa giỡn bảo bối của mình, cho đến khi khiến con bé tỉnh giấc, thế là phải dùng một thời gian thật dài thật dài tới dỗ con bé ngủ tiếp.

Vừa đảo mắt, bảo bối đã sáu tháng, biết ngồi.

Cuối tuần, chúng tôi mang đứa nhỏ đến nhà lớn của Hàn gia cùng nhau chơi đùa, con bé vẫn luôn là tiểu công chúa trong lòng của mọi người ở đây, thế nên chỉ vì muốn nó cười một tiếng, ai nấy đều xuất ra tất cả vốn liếng của mình tới để trêu chọc con bé.

Đứa nhỏ được chúng tôi đặt nằm trên ghế salon, chỉ thấy con bé rất biết điều nằm xuống, nể tình cười toe toét lên, cho dù nho nhỏ nhưng cũng đủ để thỏa mãn hư vinh trong lòng mọi người.

Đột nhiên, đứa nhỏ khoa tay múa chân với chúng tôi, giống như đang muốn ngồi dậy, cho nên tôi ôm lấy con bé, để con bé ngồi kê mông trên ghế salon. Con bé mềm nhũn dựa vào thành ghế, đột nhiên tự mình phát lực, đứng thẳng lưng dậy, kiên trì được vài giây đồng hồ lại nhanh chóng đung đưa, dù sao ngồi cũng chưa thể vững ngay được.

Cho nên, chúng tôi giống như dạo trước đem con bé làm đồ chơi xoay mình như nhau, ở thời điểm con bé sắp ngã nhào thì đỡ dậy, có qua có lại, khi ấy cục cưng cười vui sướng hoan hỉ, còn chúng tôi thì cười ha ha thật vui.

Chú ý nha, không phải chúng tôi trêu bé cưng, mà là bị bé đùa giỡn đấy!

Dần dần, cục cưng đã có thể ngồi vững vàng, cho nên ngoại trừ yêu thích tư thế nằm ngang và xoay người ra, nếu không có chuyện gì thì con bé thích ngồi liền ngồi, như một cục thịt, cũng như một pho tượng phật bé tí vậy, ngồi hết sức vững vàng.

Sau đó, chúng tôi liền tìm được một trò chơi mới, đó chính là thừa dịp con bé ngồi vững vàng được rồi, ý xấu đẩy ngã bé cưng, con bé cũng hết sức phối hợp với chúng tôi, mỗi lần như thế đều vươn bàn tay nhỏ bé đầy thịt của mình ra chống xuống mặt đất, rồi chậm rãi như đang thực hiện cảnh quay chậm từ từ trượt chân, sau đó nằm nghiêng trên đất, đắc ý nhìn chúng tôi nhếch miệng cười, đúng tiêu chuẩn cười hở cả răng, hơn nữa chỉ có một cái răng mà thôi.

Bình luận

Để lại bình luận