Chương 8

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 8

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tô Thanh Uyển nhìn thấy hôm nay Lã phu nhân búi tóc kiểu cao kế*, cắm trên đầu một bông hoa mẫu đơn rất to, mặc váy hoa thắt đai hồng, vì ăn mặc hết sức khoa trương nên càng lộ ra vẻ chanh chua đanh đá, khiến nàng không khỏi vô cùng chán ghét. Trên mặt cũng chẳng biểu lộ ra điều gì, chỉ cúi đầu thăm hỏi giống như bình thường.

(*cao kế: búi tóc cao)

Thấy thái độ Tô Thanh Uyển không thân thiết giống như ngày xưa, Lã phu nhân càng khó chịu, hừ, ta cực nhọc vất vả bấy lâu nuôi con trưởng thành, để hắn thi đỗ công danh chứ không phải để cho mấy nữ nhân như các người được lợi. Dựa vào cái gì ta khổ sở cả đời mới có được ngày hôm nay mà các người lại chẳng tốn chút công đã có được tất cả? Nghĩ đến đây, bà ta lại thấy Triệu phu nhân mặc dù ở nhà nhưng ăn mặc vẫn hết sức quí phái, trên cổ tay còn đeo một chiếc vòng ngọc chưa từng thấy qua, chất liệu nhìn khá tốt, trong lòng lại càng khó chịu. Đều ngồi ở nhà, khoe khoang cái gì? Ai chẳng biết Tô gia nhà các người mấy đời làm thương nhân, có mấy đồng tiền dơ bẩn chứ?

Triệu phu nhân đương nhiên có thể nhận ra vẻ mặt của Lã phu nhân lúc này, bà bình tĩnh phủi tóc mai trên trán, mau nhìn món đồ trang sức mới trên đầu ta đây này, là kiểu dáng mới nhất trong kinh thành đấy! Bà có bản lĩnh thì bảo con mình đặt mua cho đi! Ta không có việc gì cũng thích ở nhà trang điểm mặc váy để khoe khoang, thì làm sao? Nhìn dáng vẻ keo kiệt như bà liền biết Thanh nương sang đó nhất định sẽ phải chịu khổ rồi. Trước kia Thanh nương thích Dương Trị nhà mấy người, ta không có cách nào khuyên giải, giờ chính miệng Thanh nương nói muốn từ hôn, ta dù có liều cái mạng già với lão gia cũng phải nhìn xem miệng lưỡi bà thế nào. Con gái bảo bối ta chiều chuộng không phải để cho các người đem về phá hủy. Giờ Thanh nương còn chưa qua cửa, bà đã ba ngày hai bận chạy tới gây rối, chờ Thanh nương gả rồi thì biết sống sao?

Triệu phu nhân phủi tóc mai như thế, quả nhiên khiến Lã phu nhân càng tức hơn, đưa mắt nhìn Tô Thanh Uyển, nếu không phải đại lang nhà ta đã đính ước cùng mi, ta đến cửa này để bị khinh bỉ làm gì? Thấy ta đến đây mà vẻ mặt tươi cười lại chả thấy đâu, đỡ cũng không thèm đỡ, tức là ghét bỏ ta chứ gì? Giờ đã vậy, sau này qua cửa, trong mắt còn có ta sao?

Tô Thanh Uyển nhớ đến mình ngày trước, mỗi lần Lã phu nhân tới đều tiến lên vừa đỡ vừa quạt, lúc này kiểu gì cũng không sao làm được như thế nữa, nàng không khỏi cúi đầu cụp mi mắt.

Mọi người đi đến chỗ của mình ngồi xuống, nha hoàn bưng trà lên rót, ai cũng nhấp một ngụm, lúc này Triệu phu nhân mới phất tay ý bảo những người khác lui ra, mỉm cười nói với Lã phu nhân: “Bà thông gia tới nhà sớm như vậy, chắc là có chuyện gì đó quan trọng rồi, nếu không ngại xin mời cứ nói thẳng.”

“Đúng là có chuyện quan trọng.” Lã phu nhân thấy Tô Thanh Uyển vẫn thản nhiên như cũ, nặng nề nói: “Đại lang nhà ta hôm qua trở về nhà rất muộn. Ta thấy tay áo của hắn có mùi hương giống với loại mùi mà bình thường Thanh nương vẫn sử dụng. Một khi đã vậy, chỉ sợ chúng ta phải tổ chức hôn lễ cho hai người sớm hơn dự định, để tránh xảy ra việc đáng tiếc.”

Triệu phu nhân nghe ra được ý chỉ trích mình không biết dạy con trong lời nói của Lã phu nhân, để nữ nhi đi quyến rũ Dương Trị, làm cái loại chuyện tối lửa tắt đèn khiến người ta gièm pha, lòng không khỏi buồn bực. Từ sáng sớm Thanh nương đã đến chỗ mình nói muốn từ hôn với Dương Trị, làm sao đêm qua có thể tư thông cùng hắn được? Còn nếu như Dương Trị bị dính mùi hương từ chỗ nào đó, bà ta lại chạy đễn chỗ này gây rối thì không thể nhịn được. Nghĩ đến đây, bà nói: “Mùi hương mà Thanh nương nhà ta sử dụng chỉ là hương liệu tầm thường, có thể mua được dễ dàng ngoài cửa hàng, cũng không phải là thứ gì độc nhất. Vì sao phu nhân lại cho rằng mùi hương trên áo đại lang có liên quan đến Thanh nương nhà ta chứ?”

Bình luận (0)

Để lại bình luận