Chương 221

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 221

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tống Nhạc Nhi vẫn làm cho Hoả Lang cảm thấy rằng cô ta thích anh ta, thậm chí nguyện ý đem lần đầu tiên của mình cho anh ta,nên Hỏa Lang mới có thể cố gắng thỏa mãn nhu cầu của cô ta.

Cho nên, cho dù Tống Nhạc Nhi rất muốn lớn tiếng gọi tên “anh Lăng Hạo”, cô ta vẫn chỉ có thể nhịn xuống.

Hỏa Lang thuần thục chạm đến từng nơi nhạy cảm của Tống Nhạc Nhi, cuối cùng còn ngậm lấy toàn bộ miệng âm đạo, mạnh mẽ hút hết dâm thuỷ, nuốt vào trong bụng.

“A… Thật thoải mái! Ừm… Tôi muốn… Aha… Hút… Dùng sức… Hút mạnh vào… Ừm…”.

Hai tay Tống Nhạc Nhi ôm lấy ngực mình tự xoa nắn,âm đạo co rút từng đợt, sung sướng đến cực điểm.

Anh Lăng Hạo, thật thoải mái! Anh Lăng Hạo, Nhạc Nhi yêu anh!

Sau khi bị hút một hồi lâu, trong phòng lại vang lên tiếng nuốt nước bọt của người đàn ông, điều này làm cho Tống Nhạc Nhi càng bị kích thích.

Anh Lăng Hạo thích cô ta, bằng không làm sao có thể nguyện ý liếm âm đạo cô ta, hắn ăn rất ngon, nhất định là rất thích cô ta mới đúng.

“Ừm… A, a…….” Tống Nhạc Nhi vẻ mặt hưởng thụ, làm sao còn có thể nhớ rõ vừa rồi vì cái gì mà tức giận?

Hỏa Lang lúc thì liếm, lúc thì hút, thậm chí còn đem đầu lưỡi cực nóng ấm áp xâm nhập vào bên trong, giống như muốn để âm đạo cảm thấy như được dương vật đâm vào..

“A, a… À… Thật tuyệt vời! Tôi muốn! Tôi muốn anh!Ưm…”Tống Nhạc Nhi trong đầu đầy bóng dáng Quân Lăng Hạo.

Nghĩ đến người đàn ông giống như tảng băng, ở trên người mình không khống chế được, dâm thuỷ càng chảy nhiều, Hỏa Lang có ăn thế nào cũng không hết.

“Tôi không được… Ừm… ! Nhanh lên… “Tống Nhạc Nhi không khống chế được bản thân.

Càng ngày càng ngứa, một cái đầu lưỡi, căn bản không thỏa mãn được cô ta.

“Cho tôi… Ừm… Đâm vào bên trong tôi đi!… Làm ơn! . . . . . .”

Tống Nhạc Nhi không ngừng vặn vẹo thân thể,dục vong toàn thân đều dâng lên.

“Cốc cốc…”Đột nhiên, ngoài cửa phòng tắm truyền vào tiếng gõ cửa.

Chuyện bên trong phòng tắm nhất thời ngừng lại.

“Không có việc gì, tôi đi xem một chút.” Hỏa Lang buông Tống Nhạc Nhi ra, ngước mắt nhìn cô ta.

“Cô Tống, thiếu gia nhà tôi có chuyện cần tìm!” Ngoài cửa, truyền đến một giọng nói trầm thấp.

Tống Nhạc Nhi ngồi dậy, che miệng Hỏa Lang lại.

“Là anh ấy, anh nhanh chóng trốn đi, là anh ấy.”

Chả trách có thể đi qua người giúp việc bên ngoài, trực tiếp tiến vào phòng ngủ chính gõ cửa, Tống Nhạc Nhi thật sự không nghĩ tới Lăng Hạo của cô ta sẽ tìm mình vào lúc này.

Nhớ tới gương mặt đẹp trai của hắn, còn có trong đầu ảo tưởng ra dương vật to lớn, Tống Nhạc Nhi hai chân kẹp chặt, thân thể mềm nhũn đứng không vững.

“Hỏa Lang, anh mau trốn đi, tôi không đi vào gọi anh, anh nhất định không thể đi ra!”

Cố nén dục vọng trong thân thể, Tống Nhạc Nhi laay một cái khăn tắm quấn quanh người, quay đầu lại nhìn người đàn ông trong bồn tắm một cái.

“Ngàn vạn lần đừng đi ra! Nhất định không thể đi ra ngoài!” Nhắc nhở thêm một câu, Tống Nhạc Nhi rất nhanh đi ra ngoài.

Cô ta không có khả năng để cho Lăng Hạo biết chuyện cô ta và Hỏa Lang ở cùng một chỗ, nếu không phải luyến tiếc không muốn mất đi sự hầu hạ của Hoả Lang, lớp màng kia cô ta đã sớm vá xong.

Lăng Hạo cư nhiên tới tìm cô ta, có phải cô ta nên đến bệnh viện, làm bản thân trở nên hoàn hảo, chờ hắn tiến vào không?

Có Lăng Hạo, Hỏa Lang chỉ có thể nhận hộp cơm,cũng không có biện pháp, dáng vẻ của anh ta so với Lăng Hạo thật sự chênh lệch quá lớn, nếu không bịt mắt, cô ta còn thật sự tưởng tưởng không nổi.

Đem khăn tắm quấn quanh thân thể kéo xuống một chút, Tống Nhạc Nhi cúi đầu nhìn bộ ngực kiêu hãnh một cái, nhẹ nhàng kéo cửa phòng tắm ra.

Cô ta cẩn thận thò đầu ra, nhìn ra ngoài một cái.

“Các người… Xin hỏi, các người là….”

Trong phòng ngủ chính, hai người đàn ông đều đưa lưng về phía phòng tắm, Quân Lăng Hạo chỉ mới bước vào phòng ngủ chưa tới mấy bước, liền xoay người đưa lưng về phía bên trong.

“Anh Lăng Hạo, sao lại là anh? Sao anh lại tới đây?”

Không để ý đến trợ thủ đứng cách đó không xa, Tống Nhạc Nhi giữ khăn tắm, chạy về phía Quân Lăng Hạo.

“A!”. Lúc vừa đi tới phía sau Quân Lăng Hạo, Dưới chân Tống Nhạc Nhi trượt xuống, trực tiếp nhào về phía Quân Lăng Hạo.

“Anh Lăng Hạo, cứu, cứu em…”.

Tống Nhạc Nhi còn chưa nói hết,đã nghe thấy “rầm” một tiếng, cả người cô ta ngã xuống sàn nhà ngay trước mặt Quân Lăng Hạo.

“Thiếu gia, tôi ở bên ngoài chờ người.” Trên mặt đất một mảnh trắng nõn, trợ thủ lập tức biết ý đi ra ngoài.

“Ôi chao! Anh Lăng Hạo, em đau… Ô ô… Tống Nhạc Nhi di chuyển về phía trước, trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Rốt cục có thể ở một mình với Lăng Hạo, lúc này đây, cô ta nhất định phải nắm chặt cơ hội.

Hay là Lăng Hạo vui quá, căn bản không để ý cô ta có làm sao không?

Bình luận (0)

Để lại bình luận