Chương 224

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 224

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Bàn tay lướt qua làn da mịn màng của cô ta, người đàn ông không khỏi rên rỉ một tiếng.

“Hỏa Lang.” Tống Nhạc Nhi đầy nước mắt nhìn người trước mặt, khẽ gọi một tiếng.

Hỏa Lang rốt cuộc nhịn không được, vươn bàn tay, nhẹ nhàng nắm lấy bộ ngực mềm mại cong vút của Tống Nhạc Nhi.

“Ưm…”Tống Nhạc Nhi vui vẻ rên rỉ một tiếng, “Đều là do anh không tốt! Ừm…”.

Ngực bị bàn tay người đàn ông nhân xoa nắn, Tống Nhạc Nhi không khỏi rên rỉ.

“A… Nếu không phải anh làm người ta làm… Ừm… Bị ướt, tôi sẽ không bị anh ấy thấy… Ừm… Hỏa Lang, tôi là của anh, anh còn nhớ không?”

“Ừm a… Lần đầu tiên tôi là cho anh, chẳng lẽ anh còn… Ừm… Không biết tâm trí của tôi dành cho anh sao? A………”

Hỏa Lang giống như một con sói nóng nảy, đứng lên, một tay kéo áo ngủ trên người, lên giường ôm lấy Tống Nhạc Nhi.

“Đương nhiên.”Anh ta đáp lại một tiếng, nằm lên bên trên người phụ nữ, nắm lấy một bên ngực, “Đương nhiên nhớ kỹ.”

“Cô chủ ở trong lòng tôi vĩnh viễn đều là tốt nhất, mặc kệ cô chủ phân phó gì, chỉ cần Hỏa Lang có thể làm được, cho dù là trả giá tính mạng cũng không tiếc.”

“Tôi… A…”Tống Nhạc Nhi vừa định nói cái gì, đầu vú cương cứng bị người đàn ông hút một cái, cô ta lập tức rên rỉ.

“Đừng… Ừm… Hỏa Lang, đừng nói những lời như vậy, tôi… Để… Tôi muốn anh… Ừm… Ở bên cạnh tôi, cả đời… Ừm a…”.

Ngón tay Hỏa Lang đi xuống, lướt qua âm đạo của người phụ nữ, lập tức đứng dậy, tách hai chân cô ta ra, dùng sức đâm vào.

“A…”.

Trong phòng, chỉ còn lại tiếng rên thoả mãn của Tống Nhạc Nhi.

Tiếu Dao thật sự không nghĩ tới, Quân Lăng Hạo ném cô ở đây năm ngày, chính xác mà nói, hắn trực tiếp giam cầm cô ở bệnh viện suốt năm ngày.

Năm ngày, Tiếu Dao ngay cả xuống bệnh viện đi dạo trong công viên nhỏ, đều bị người ta theo dõi, chứ đừng nói là muốn rời khỏi bệnh viện.

Suốt năm ngày, đối với cô mà nói chỗ tốt duy nhất chính là eo không mỏi, chân không đau, đầu không đau đớn.

Uống thuốc, nghỉ phép qua một thời gian, trên cơ thể cũng thật sự có thể nói không có bất kỳ bất kỳ khó chịu nào.

“Này, anh trai, anh có thể giúp tôi hỏi Quân tam thiếu một chút hay không, tôi rốt cuộc phải lúc nào mới có thể xuất viện?” Nhìn vệ sĩ mang bữa tối cho mình, Tiếu Dao bất đắc dĩ hỏi.

“Xin lỗi! cô Dao Dao, tôi…”.

“Đừng xin lỗi.” Tiếu Dao cắt ngang lời người đàn ông, “Anh nói cho Quân tam thiếu, nếu hắn không thả tôi đi, tôi đêm nay liền từ ban công nhảy xuống và chuồn mất.”

Ngay từ đầu y tá còn nói với cô, Quân tam thiếu chuẩn bị mang cô trở về tĩnh dưỡng, không nghĩ tới, chuẩn bị năm ngày,đến một chút tin tức cũng không có.

Tiếu Dao nhìn lướt qua người vệ sĩ một cái, đứng lên trên giường, nhảy vài cái.

“Anh nhìn xem, tôi hiện tại một chút đau đớn cũng không có, các người nếu không cho tôi đi ra ngoài, tôi liền nhảy lầu.”

“Cái kia…”Người vệ sĩ vẫn có chút khó xử, “Tôi gọi điện thoại cho Tam thiếu gia hỏi một chút.”

“Gọi nhanh, mau đi gọi.” Tiếu Dao thật sự có chút điên rồi.

Cô còn có rất nhiều nhiệm vụ, có thể nghỉ ngơi một đêm là đủ rồi, căn bản không cần năm ngày năm đêm.

“Được rồi, cô Dao Dao.” Người vệ sĩ cúi đầu, xoay người rời đi.

Cửa phòng bệnh vừa mới đóng lại không lâu, lại bị người ta đẩy ra.

Một bác sĩ dáng người cao lớn đi vào, Tiếu Dao vẫn không để ý tới, còn đứng trên giường nhảy nhót.

Cô thực sự muốn nhảy sập giường để bác sĩ có lý do để đuổi cô đi.

“Làm sao vậy?” Bác sĩ đẩy chiếc xe vào.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn nữa, Tiếu Doa lập tức dừng lại, xoay người nhìn người tiến vào.

Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc này, cô mím môi, thiếu chút nữa đã khóc.

Thoáng nhìn camera ở góc cửa, Tiếu Dao mím mím môi, cũng không dám làm nhiều động tác, miễn cho bị người ta phát hiện manh mối.

“Dao Dao.”. Tần Nhất Phi buông xe ra, nhìn cô gái trên giường, vươn hai tay ra.

Biết hắn có chuẩn bị mà đến, Tiếu Dao cũng không quản được nhiều như vậy, trực tiếp chạy tới, ôm lấy Tần Nhất Phi.

“Nhất Phi, anh làm sao lại tới đây? Anh có biết không, tôi rất nhớ anh.”

“Em biết không? Tiên sinh nói, tôi chỉ cần hoàn toàn ba nhiệm vụ, là có thể để chúng ta tự do, là chính miệng ông ấy nói.”

Mấy ngày đều bị giám sát gắt gao, Tiếu Dao đem chuyện vui vẻ này nghẹn ở trong lòng nhiều ngày như vậy, nghẹn đến khó chịu.

“Để em phải chịu ấm ức rồi.” Tần Nhất Phi ôm thân hình nhỏ nhắn gầy gò của cô gái, đáy mắt xẹt qua vài phần thương tiếc.

Tiếu Dao hung hăng ôm Tần Nhất Phi trong chốc lát, mới buông hắn ra, lần thứ hai đứng ở trên giường.

Người vốn không cao, đứng trên giường, cũng chỉ cao hơn Tần Nhất Phi đứng trên mặt đất một chút.

Cô nhìn gương mặt tuấn tú xinh đẹp của hắn, đưa tay chạm lên chóp mũi anh.

“Không ấm ức, dù sao coi như là nhiệm vụ là tốt rồi, không có gì to tát.” Tiếu Dao mím môi, nhẹ giọng nói.

Bình luận (0)

Để lại bình luận