Chương 191

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 191

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Cô rên lên từng tiếng đứt quãng, cuồng nhiệt đáp lại nụ hôn của anh, dường như lúc này cũng muốn được hòa làm một với anh. Bên dưới bị anh tận tình chơi đùa, bên trên ngực thì bị anh không ngừng cắn mút.

“Aaa… Đừng cắn ngực em.”

Phó Nhược Hằng vẫn không thèm để ý mà tiếp tục ngậm lấy đầu ngực cô không ngừng chơi đùa. Nơi đó bị anh mút đến đỏ và dính đầy nước bọt của anh.

“Bà xã, em khít quá…”

“Anh lưu manh!”

“Ngoan ngoãn để anh yêu em, ngày mai em còn có khả năng xuống nổi giường. Nếu không thì anh không chắc ngày mai em còn có thể đi được đâu.”

Phó Nhược Hằng đột nhiên mạnh mẽ đâm vào nơi sâu nhất của Trình Ý khiến cho cô hét lên. Anh cắn vào bả vai cô, vừa mạnh mẽ lại vừa dịu dàng khiến cho cô đê mê.

“Ưm… Nhược Hằng… nhẹ một chút…”

“Trình Ý, ôm anh đi em…”

Được anh ôm như vậy khiến cho cô rất hạnh phúc. Từng đợt ra vào mạnh mẽ bên trong cô, cô không tự chủ được kẹp chặt lấy eo anh, giống như muốn đòi hỏi nhiều hơn.

“Trình Ý, em là của anh có biết không? Em hãy nói từ giờ sẽ không bỏ anh đi nữa, em hãy nói em yêu Nhược Hằng đi.”

Khi cảm nhận của được cô gái trong lòng đang giận dỗi, khiến cả cơ thể lẫn trái tim anh cũng tan chảy theo. Anh thương cô như vậy sao lại nỡ nhẫn tâm ức hiếp cô.

Tuy không nhìn thấy nhưng anh có thể tưởng tượng ra được khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng của cô. Nơi đó của anh phấn khích, to dần lên bên trong cô.

Trình Ý thật sự không chịu nổi ma sát phía dưới của anh. Hơi thở nóng rực của anh phả vào bên cổ cô khiến cho cô ngại ngùng, anh còn trêu chọc cô, liếm láp vành tai cô.

“Trình Ý lại không nghe lời rồi, em phải gọi anh là ông xã.”

“Ưm… Nhược Hằng… nhẹ… một chút…”

“Anh mà nhẹ một chút chắc em sẽ hận anh chết mất.” Giọng anh trầm thấp lại quyến rũ chết người.

“Hưm… aaa…”

Cảm xúc trên từng đầu ngón tay rất chân thật, từng tấc da tấc thịt trên người cô cứ khiến cho anh chìm đắm trong đê mê, mong sao cho đêm nay không bao giờ kết thúc.

Anh rất quen thuộc với từng điểm nhạy cảm trên cơ thể cô, biết kích thích vào những điểm nào thì sẽ khiến cho cô lên đỉnh.

Bên dưới oai hùng, dũng mãnh không ngừng thèm khát cô. Cứ mỗi lần anh thúc sâu vào bên trong cô lại là một tiếng kêu rên khe khẽ, nỉ non bên tai anh thôi cũng đủ khiến cho Phó Nhược Hằng có cảm giác thỏa mãn.

Cô gái nhỏ này, chưa từng có giây phút nào là anh không nhớ cô, không muốn ôm cô trong lòng mà vỗ về. Muốn yêu thương cô, muốn dùng hành động nói cho cô biết, anh yêu cô, không phải là sau khi mất đi mới yêu mà là vốn dĩ ở trong tim chưa từng rời đi.

“Tiểu Ý, em có thích không?”

“Thích.”

Sau một lúc, hết lời dỗ dành, bàn tay ôn nhu ôm lấy, từng nụ hôn của anh, lúc đầu là mạnh bạo, sau đó lại trở nên vô cùng dịu dàng. Những ngày xa nhau, mỗi đêm anh đều mơ thấy cảnh tượng này.

Nỗi hận, hiểu lầm, những tổn thương, ấm ức gì đó đều như cơn gió thoáng qua, cuốn bay mọi thứ. Chỉ còn sự sung sướng kích thích đến từng tế bào trên người.

Mái tóc cô xõa rơi vãi trên mặt trông cô càng thêm kiều mị, quyến rũ. Người đàn ông mạnh mẽ yêu thương thân thể nhỏ nhắn bên dưới mặc kệ cho cô uất ức.

“A… mệt quá… Anh dừng lại đi.”

Phó Nhược Hằng không biết mệt mỏi là gì, cứ ra vào bên trong cô không ngừng. Trình Ý bị anh quấn lấy, miệng không ngừng rên rỉ thỏa mãn, nó khác hẳn với cảm giác ghét bỏ trước đây.

Trước đây anh chỉ làm cho thỏa mãn dục vọng của anh, không hề để ý đến cảm xúc của cô. Bây giờ mỗi một động tác của anh đều kích thích cô đến từng tế bào. Mỗi lần va chạm là mỗi lần cả hai say đắm trong biển trời dục vọng không có cách nào thoát ra được.

“Một chút nữa, anh muốn vào bên trong em. Anh cũng sắp xuất ra rồi. Tiểu Ý ngoan, ôm lấy anh.”

Bình luận

Để lại bình luận