Chương 200

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 200

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Nghĩ đến viễn cảnh lại sắp mất đi con gái bảo bối, ba Trình tức giận đập tay xuống bàn, nói lớn với bác sĩ:

“Bác sĩ, ông đã khám kỹ cho con gái tôi chưa đó? Biết đâu con bé chỉ là bị rối loạn tiêu hóa chứ không phải có thai thì sao?”

“Phó tổng, không hay rồi, thiếu phu nhân nhập viện rồi.”

Phó Nhược Hằng đang ở họp với cổ đông của các chi nhánh ở nước ngoài. Nghe thấy tin của Trình Ý truyền đến, liền không nhịn được mà gác lại tất cả nghe điện thoại trong giờ họp.

Anh chỉ là mới xa cô có ba ngày mà cô đã xảy ra chuyện gì rồi khiến cho anh rất lo lắng.

“Trình Ý bị làm sao?”

“Bệnh viện được chúng ta đầu tư vừa gọi điện đến bảo hôm nay thiếu phu nhân vào đó để khám thai ạ.”

“Cái gì? Khám thai?” Phó Nhược Hằng đứng bật dậy khỏi phòng họp.

Mọi người xung quanh nhìn anh ngơ ngác, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy dáng vẻ hốt hoảng này của anh.

“Phải, thiếu phu nhân có thai rồi.”

“Con của ai vậy?”

Thư ký Chu nghe xong, có đôi chút nghi ngờ về IQ của Phó Nhược Hằng. Đây có còn là người đàn ông tài ba, đứng đầu kinh tế Bạch Thành, chủ tịch không ngừng đưa Phó thị lên hàng đầu hay không vậy?

“Con của ngài đấy, chứ không lẽ là con của ai?”

“Trình Ý có thai? Trình Ý thật sự có thai rồi? Yeah, vậy là tôi sắp được làm ba lần hai rồi.”

Phó Nhược Hằng nhảy cẫng hét lên trong sung sướng. Anh đi từng người một ôm hôn, vui mừng kể với họ.

“Tôi sắp được làm ba rồi.”

Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy trạng thái điên khùng mất kiểm soát như vậy của Phó Nhược Hằng. Bọn họ cũng bị anh làm cho ngơ ngác theo nhưng vẫn vui vẻ mà gật đầu chúc mừng anh.

Sau đó Phó Nhược Hằng liền ngay lập tức lên phi cơ riêng trở về Bạch Thành gặp cô.

“Phó tổng, vậy còn cuộc họp thì sao?”

“Vợ tôi có thai rồi, chắc hẳn bây giờ cô ấy đang rất nhớ tôi, cònh k ở đó mà họp họp cái gì nữa. Để tôi về ôm vợ tôi cái nào.”

Mặc kệ ánh nhìn khó hiểu của những đối tác xung quanh, bây giờ trong tâm trí của Phó Nhược Hằng chỉ có mình Trình Ý mà thôi. Anh muốn mau sớm được gặp cô.

Sau khi nhận được tin mang thai, Trình Ý không biết là nên vui hay nên buồn nữa. Không biết khi Phó Nhược Hằng nghe tin cô mang thai thì sẽ có cảm xúc như thế nào?

Ba mẹ cô sau chuyện này càng ghét anh hơn. Bây giờ mà nhìn thấy Phó Nhược àHằng có khi ông bà sẽ đánh chết anh cũng nên.

Đột nhiên cô nghe tiếng động cơ vù vù bay trên đầu mình, từ trong không trung xuất hiện một chiếc phi cơ hiện đại đang từ từ đáp xuống phòng của cô. Khi cô nhìn kỹ lại thì chính là Phó Nhược Hằng.

Khi cô còn đang thất thần thì đã bị một bàn tay ôm lấy bế cô lên.

“A… Anh làm gì vậy?”

“Em đang có thai phải đi đứng cẩn thận chứ?”

“Em cũng chỉ mới biết mình có thai đây thôi, làm sao mà anh biết em có thai chứ?”

“Anh là ai kia chứ? Chính là người chồng hoàn hảo của em kia mà. Làm sao lại không biết em đang mang trong mình bảo bối của anh được kia chứ?”

“Em có thai rồi bây giờ phải làm sao đây?”

Trước thái độ lo lắng của cô, Phó Nhược Hằng chỉ bật cười.

“Thì cưới chứ còn sao nữa. Em định để bụng to rồi mới mặc áo cưới à?”

“Nhưng mà ba mẹ em không đồng ý cho chúng ta kết hôn đâu.”

Giọng cô buồn buồn, khẽ vẽ vòng tròn trước ngực anh. Phó Nhược Hằng cũng hơi buồn, anh cũng đang rất bận tâm về chuyện này.

“Đã đến giờ này, em có muốn hối hận cũng không được nữa đâu đó.”

Đột nhiên lúc này một chiếc gậy quật vào người Phó Nhược Hằng.

“Thằng khốn nạn này! Mày dám làm con gái tao có thai hả?”

Phó Nhược Hằng bị đánh vẫn không phản kháng. Anh chấp nhận để cho ông Trình đánh, nhẫn nhịn để có thể không khiến cho Trình Ý khó xử. Chỉ cần có thể lấy được cô, cho dù bị ông Trình đánh chết anh cũng không sao.

Bình luận

Để lại bình luận