Chương 27

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 27

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Bọn họ đã dùng hết các loại tình thú trong tình dục, hưởng thụ rồi nhấm nháp cảm giác đạt cao trào mất hồn, nhưng bởi vì Đồng Vận sợ đau, cho nên hai người vẫn chưa làm đến bước cuối cùng.

Sinh nhật 19 tuổi của Tả Khuyết ngày đó, Đồng Vận không thể tham gia.

Vì thế nên sinh nhật 20 tuổi năm nay, cô đã đáp ứng lời mời của anh.

Chỉ là Đồng Vận rất rối rắm không biết nên tặng quà gì. Lúc đó Hoa Trĩ đã đưa cho cô một bộ nội y gợi cảm, “Chị em! Hãy sử dụng tốt cái chiến bào này nha!”

Đồng Vận:…

Cô cũng không có dự định dùng đến cái “Chiến bào” này.

Nhưng mà, trong lúc vô tình Đồng Vận đã nghe được Tả Khuyết cảnh cáo các bạn của anh, ngày sinh nhật hôm đó uống rượu xong không được phép trêu chọc cô. Đồng Vận nghe xong rất cảm động, bỗng nhiên rất muốn đem chính mình hoàn toàn giao cho anh.

Cùng bạn trai của mình âu yếm làm tình cũng không phải chuyện gì đáng xấu hổ.

Chỉ là… “Em trai” của anh quá lớn, cô thật sự có chút sợ hãi.

Đêm đó sau khi Đồng Vận tắm rửa xong liền đem “Chiến bào” mặc vào, cô còn chưa kịp đi đến phòng ngủ, đã bị Tả Khuyết chặn ngang bế lên, ném lên trên giường.

Bỗng dưng một cái chăn bao trùm lấy, che toàn bộ người cô

Tả Khuyết giận dữ nói: “Sao em lại ăn mặc như vậy? Không lạnh sao?”

Đồng Vận kéo chăn xuống, đứng ở mép giường, đối diện với anh, “Khó coi hử?”

Tả Khuyết ngẩn người ra trong một giây, hơi híp mắt, cười như không có ý đồ tốt: “Anh có thể mở quà sao?”

Đồng Vận mặt đỏ tim đập, rõ ràng là đang thẹn thùng xấu hổ, nhưng vẫn can đảm nói ra một câu khiến dục hỏa trong người Tả Khuyết bùng cháy, “Không những anh có thể mở quà, còn có thể cắm…”

Còn chưa dứt lời, Tả Khuyết đẩy Đồng Vận ngã trên giường, cúi đầu hôn lên môi cô.

Kỹ thuật hôn của anh rất thuần thục, chỉ cần một cái hôn đã gợi lên ham muốn sâu trong lòng cô, làm cô ý loạn tình mê, hoa huyệt ướt đến rối tinh rối mù.

Anh mở điều hòa, xốc chăn lên rồi liên tục hôn môi, vuốt ve từng tấc da thịt trên cơ thể cô, động tác vừa ôn nhu vừa lưu luyến như món đồ trân quý nhất.

Đồng Vận chỉ cảm thấy sức lực toàn thân như bị rút hết, ở dưới thân anh hóa thành một bãi nước.

Cô liếc mắt nhìn xuống, lướt qua hai bầu vú mềm mại cao ngất, dừng ở trên người anh.

Tả Khuyết cởi quần áo, thân thể cường tráng hoàn mỹ khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Anh cúi đầu, môi lưỡi liếm láp lưu lại dấu vết ướt át ái muội ở đùi trong, vệt nước đó uốn lượn dần dần lên trên.

Đầu lưỡi linh hoạt hữu lực cách lớp ren nửa trong suốt ngậm lấy miệng huyệt.

“Tả Khuyết…” Cô mềm mại nũng nịu mà gọi tên anh, không nhịn được mà lắc lắc eo.

“Em chảy nước thật nhiều, quần lót đều ướt đẫm hết cả rồi.” Tả Khuyết nói, đầu lưỡi sắc tình liếm láp qua lại cái khe hẹp kia rồi vòng quanh âm đế nhỏ đứng thẳng, làm Đồng Vận sướng đến dục tiên dục tử.

Anh kéo quần lót cô ra, đầu lưỡi mềm mại làm pít-tông vận động ngay miệng huyệt, dùng sức hút hết dâm dịch chảy ra.

Trong căn phòng yên tĩnh chỉ vang lên tiếng nước tấm tắc vừa e lệ vừa dâm đãng: “Tả Khuyết, muốn ~”

Anh liền thỏa mãn yêu cầu của cô, liếm đến triều phun.

Đồng Vận run run rẩy rẩy mà tiết ra dâm thủy, linh hồn tựa như đang phiêu du giữa mây trời lộng lẫy mênh mông, thật lâu cũng chưa phục hồi lại tinh thần.

“Em đã chuẩn bị tốt?” Tả Khuyết nằm trên người Đồng Vận, thưởng thức hai nhũ thịt mềm mịn tuyết trắng, xoa nắn núm vú đỏ thắm.

Cô không trả lời lại mà chỉ câu lấy cổ anh, cùng anh hôn lưỡi.

Tả Khuyết lấy từ tủ đầu giường ra một cái bao cao su.

Đồng Vận kinh ngạc hỏi: “Từ đâu ra vậy?”

“Hoa Trĩ bảo anh chuẩn bị, nói là… Hôm nay vô cùng có khả năng dùng tới.”

“…Sao cậu ta lại có thể để lộ bí mật chứ?!” Đồng Vận phồng má.

Tả Khuyết nhéo nhéo lên gương mặt cô, “May mà cô ấy nói cho anh biết, nếu không món quà này của em khẳng định sẽ không đưa được…”

Bình luận (0)

Để lại bình luận