Chương 29

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 29

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Thời điểm cô ra khỏi toilet thì Tả Khuyết đã chuẩn bị xong bữa sáng.

Cô ngồi vào bàn ăn bữa sáng, còn anh ngồi đối diện chậm rãi uống sữa bò.

“Phía dưới, còn đau không?” Tả Khuyết tỏ vẻ thoải mái hỏi cô.

Đồng Vận thiếu chút nữa bị nghẹn bánh bao, “Vẫn ổn.”

“À ~” anh lại nhấp thêm một ngụm sữa bò, “Kia, Đồng tiểu thư có phải hay không nên cho một cái đánh giá sau khi mua bán?”

“…” Cô nhanh chóng ăn hết bánh bao, “Miễn cưỡng coi là tốt.”

“Cái gì mà ‘miễn cưỡng’ chứ? Nếu không hài lòng thì em cứ việc nói thẳng, anh nhất định sẽ phục vụ cho đến khi em hài lòng mới thôi ~”

Từ lúc Đồng Vận có ký ức đến nay thì những ngày cùng Tả Khuyết yêu đương là khoảng thời gian cô hạnh phúc nhất.

Cô đắm chìm trong đó, cơ hồ quên đi hết những điều dơ bẩn đáng buồn trong gia đình.

Kỳ nghỉ đông của năm ba, Đồng Vận trở về một nhà một chuyến.

Cha mẹ cùng em trai bỗng dưng đối xử với cô rất tốt, ra đến tận nhà ga đón. Ngay cả hàng xóm láng giềng ở quê nhà khi thấy cô cũng đều nói là cô có phúc.

Đồng Vận không hiểu chuyện gì đang xảy ra, sau đó mới biết được ——

Nơi đây có một người học cùng trường với cô, đi truyền bá khắp huyện thành rằng cô leo lên người phú nhị đại

Người trong nhà sau khi biết được liền tìm mọi cách để có được phương thức liên hệ của Tả Khuyết.

Tả Khuyết đã đưa không ít tiền cho người nhà cô. Theo như cô đánh giá, hẳn là tận vài trăm vạn.

Mà những đồng tiền đó, người nhà cô không phải dùng vào chuyện đánh bài đánh bạc thì chính là mời người khác ăn cơm uống rượu, phô bày giàu sang.

Nghe nói em trai cô còn một chân đạp hai thuyền, bao dưỡng hai cô bạn gái, mỗi ngày mua biết bao nhiêu là túi xách, son môi.

Đồng Vận chỉ ở nhà hai ngày đã chịu không nổi, nhanh chóng trở về trường học.

Cô biết rõ bản thân mình chênh lệch rất nhiều với Tả Khuyết cho nên cũng không hỏi đến chuyện kinh tế nhà anh.

Bất luận là anh cho cô thứ gì, cô đều sẽ vui vẻ mà tiếp nhận, hơn nữa còn mua tặng lại lễ vật cho anh trong phạm vi khả năng của mình.

Nhưng bởi vì chuyện này mà lần đầu tiên Đồng Vận cáu kỉnh với Tả Khuyết.

Cô đoạt đoạt lấy di động của anh, kéo đen tất cả phương thức liên hệ của người nhà cô rồi nói: “Tả Khuyết, em biết là anh có tiền, nhưng mà… Về sau, anh đừng có để ý tới bọn họ, được không?”

Tả Khuyết không rõ nguyên do: “Bọn họ không phải là người nhà của em sao?”

Đó là lần đầu tiên Đồng Vận giải thích cho Tả Khuyết về tình huống gia đình của mình.

Kỳ thật cô biết, tuy cô không nói nhưng anh cũng đại khái có thể suy đoán ra được.

Đồng Vận: “Đối với loại người như bọn họ mà nói, anh chủ động cho một đồng tiền, thì bọn họ liền sẽ trơ mặt tới tìm anh đòi hai đồng tiền, nếu anh vẫn hào phóng mà cho họ hai đồng tiền, thì bọn họ sẽ càng mặt dày tìm anh muốn ba đồng tiền… Mãi mãi không dứt, anh hiểu không?”

Tả Khuyết hơi hơi gật đầu, “Nhưng nếu anh không cho bọn họ tiền thì bọn họ sẽ tìm em đòi tiền…”

“Chuyện nhà em, em sẽ tự mình giải quyết.”

Đồng Vận vốn dĩ chỉ muốn cùng Tả Khuyết yêu đương ngọt ngào mà thôi. Cô không muốn để anh phải nhúng thân vào vũng bùn này.

Một đoạn thời gian dài trôi qua, mối quan hệ giữa hai người vẫn rất tốt

Nhưng đến một ngày nào đó của tháng 5, Đồng Vận mới vừa tan học liền nhận được điện thoại ở chỗ phụ đạo.

Cô không thể ngờ tới, mẹ cô và em trai có thể vì tiền mà không ngại xa xôi ngàn dặm tìm tới tận đây.

Đồng Vận không muốn làm lớn chuyện mẹ cô lại không nói hai lời, “Bạch bạch” quăng cho cô hai bạt tai.

Đồng Vận đành phải nói dối rằng nhà bạn trai xảy ra chuyện, sắp phá sản, cho nên cô đã chia tay với hắn.

Mẹ cô vừa nghe xong liền lo lắng thúc giục cô thông đồng với một phú nhị đại khác để chu cấp cho gia đình, còn nói, cô không nhanh chóng tìm người, tuổi lớn hơn sẽ không còn đáng giá bao nhiêu tiền.

Bình luận

Để lại bình luận