Chương 45

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 45

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Quý Chính Thành xua tay, ngại cô phiền.

Khi Đồng Vận chạy tới cửa quán bar thì đã không còn nhìn thấy thân ảnh của Tả Khuyết nữa

Nhưng chiếc Bugatti sang trọng thì vẫn còn ở đó.

Cô gõ gõ cửa sổ xe.

Cửa sổ xe từ từ hạ xuống.

Đồng Vận nhìn sườn mặt tinh xảo của anh, trong lòng nảy lên trăm ngàn tư vị.

Nếu lúc đó cô gặp được anh ở nước ngoài, có lẽ cô sẽ nói hết tâm tư trong lòng mình ra, cùng anh tìm cách giải quyết.

Tuy nhiên những lời đó bây giờ đã không còn thích hợp nữa.

Nó khiến cô có cảm giác như chính mình rất giống những con người tồi tệ ngoài kia, không ngại mặt nóng dán mông lạnh* mà ôm đùi bạn trai cũ.

*Mặt nóng dán mông lạnh: ám chỉ sự việc một người khi được người khác nồng nhiệt bắt chuyện cũng chỉ lạnh nhạt, hờ hững

Đồng Vận nắm chặt tay, cô không biết nên nói cái gì nhưng trong lòng cực kỳ bứt rứt, nước mắt không thể khống chế mà chảy xuống.

Tả Khuyết không đợi đến khi cô mở miệng, trên mặt lộ ra sự thiếu kiên nhẫn, tay giật giật, có ý muốn kéo cửa sổ lên.

Đồng Vận vội vàng ngăn tấm kính pha lê lại, giọng nói đờ đẫn: “Anh về nước lúc nào?”

Tả Khuyết liếc nhìn cô một cái, im miệng không nói.

Cô giơ tay lau nước mắt, tiếp tục truy vấn: “Ngày 10 tháng 6 sao?”

Tả Khuyết không nhìn Đồng Vận, chỉ đẩy tay cô ra rồi đóng cửa sổ xe lại, lái xe rời đi.

Đồng Vận lặng im mà nhìn chằm chằm vào chiếc xe càng lúc càng xa kia, nước mắt rơi càng lúc càng nhiều.

Kim chủ ba ba đã từng đăng trên vòng bạn bè một dòng trạng thái “Đã trở lại” vào ngày 10 tháng 6.

Đồng Vận về nhà Cố An An, tháo trang sức rồi đi tắm rửa.

Trước khi ngủ, cô gửi vị trí của mình cho Quý Chính Thành, kèm theo một câu “Ngủ ngon”.

Diễn kịch thì phải diễn cho trọn vẹn

Đúng lúc này kim chủ baba gửi tin nhắn đến.

…:[ Lại đây. ]

Đồng Vận nhớ tới bộ dạng lạnh nhạt, xa cách ngàn dặm của Tả Khuyết đêm nay, sống mũi bỗng dưng chua xót: [ Được. ]

Cô đứng dậy thay quần áo.

Cố An An từ trong chăn nhô đầu ra: “Đã trễ thế này rồi cậu còn đi đâu?”

Đồng Vận uyển chuyển nhẹ nhàng nói một câu: “Bí mật”, sau đó liền không thấy bóng dáng.

Khi đến nhà kim chủ baba thì đã là 0 giờ 20 rồi.

Mấy ngày gần đây Đồng Vận đều bận tối mày tối mặt, lúc này hẳn là nên ngủ thiếp đi vì mệt.

Nhưng giờ đây cô lại cực kỳ phấn khởi, cứ như là bị tiêm máu gà, mỗi tế bào trên cơ thể đều sinh động dị thường.

Biệt thự vẫn tối đen như cũ, Đồng Vận đứng ở huyền quan sờ đến cái bịt mắt, ngoan ngoãn đeo vào.

Trái tim cô đập thình thịch mãnh liệt khi nghe được tiếng bước chân càng ngày càng gần.

Dây thần kinh căng ra rồi đột ngột đứt quãng khi anh ôm cô vào lòng, bờ môi ấm áp của anh chạm lên đôi môi mềm mại của cô.

Mùi trà xanh thoang thoảng của nước súc miệng lưu lại trong miệng anh khiến cô cảm thấy vô cùng dễ chịu và tươi mát.

Đồng Vận rất cảm kích vì đó không phải là mùi thuốc lá hòa cùng rượu khiến người khác buồn nôn, không khỏi nhiệt tình đáp lại, đôi tay quấn lên cổ anh.

Người đàn ông vừa mới tắm xong, thân thể rắn chắc được bao bọc bởi áo tắm vẫn còn hơi ẩm nhưng lại tỏa ra nhiệt độ nóng rực.

Nhiệt độ từ đầu ngón tay truyền đi khắp cơ thể cô. Đồng Vận ý loạn tình mê, nhẹ nhàng vuốt ve lưng anh.

Hô hấp của hai người dần trở nên dồn dập hỗn loạn.

Cả người Đồng Vận mềm nhũn, đam mê cùng ham muốn sôi trào, hòa vào máu rồi tuần hoàn đi khắp cơ thể.

Người đàn ông đem cô đến trước tủ gỗ ở huyền quan, không gian nhỏ hẹp phát ra tiếng va chạm nặng nề.

Đồng Vận khó chịu mà rên rỉ, cái mông bị ép vào góc vuông của thành tủ, có hơi đau.

Anh dùng một tay ôm eo cô, một tay nâng mông cô lên, bế người đặt trên tủ.

“A!” Đồng Vận hô nhỏ một tiếng, ngồi ngay ngắn trên tủ, hai chân vùng vẫy đá văng giày cao gót ra, quấn lấy eo người đàn ông.

Bình luận

Để lại bình luận