Chương 42

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 42

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Bên trong cơ thể cô ấm nóng mê hoặc lạ thường, bao trọn lấy dị vật to lớn của hắn không rời. Mỗi lần hắn thúc mạnh vào bên trong cũng đều làm hắn sung sướng đến muốn phát điên lên được. Dư Dư của hắn quả thật rất nhạy cảm, từng nơi từng chỗ trên người cô cũng đều có thể làm cho hắn khủng hoảng thần trí. Nhất là vào những lúc giao hoan mãnh liệt, khi hắn dùng bàn tay to lớn của mình ấn chặt xuống phần bụng dưới của cô, nơi được cho là điểm dừng cuối cùng mỗi khi hắn tiến sâu vào bên trong cơ thể cô.
Lực tay của hắn ngày một mạnh mẽ hơn, tốc độ ra vào cũng ngày một nhanh hơn. Lòng bàn tay hắn siết chặt lấy lớp vải lụa mềm mại, Tống Ngụy ra sức tuốt mạnh lấy nam căn của mình. Hắn vừa mới xuất tinh xong, phần hạ bộ vốn dĩ đã nhạy cảm nay lại càng trở nên nhạy cảm hơn gấp bội. Nơi đỉnh đầu mềm mại không ngừng ma sát dữ dội với lớp vải vóc mỏng manh, mang đến cho hắn một cảm giác khoái lạc lạ thường khó tả.
Hắn thở hắt ra một cái thật mạnh, thân dưới hắn nẩy lên liên hồi, phóng thích ra toàn bộ tinh dịch nóng hổi ra bên ngoài, làm thấm đẫm cả một mảng lớn trên chiếc váy ngủ. Mùi dục khí tanh nồng đặc trưng lan tỏa khắp không gian trong không khí, vừa ám muội nhưng cũng lại thiếu đi vài phần sức sống mãnh liệt.
Không có cô ở bên cạnh nơi này, mọi thứ dường như đều trở nên chết lặng đi. Ngay cả bản thân hắn cũng không ngoại lệ.
Tống Ngụy buông thõng hai tay xuống sàn nhà lạnh lẽo, hắn nặng nề thở dài một hơi. Giọng nói trầm thấp khàn đặc vang lên trong đêm tối: “Lục Hiểu Dư, xem ra tôi đành phải bắt em quay trở về bên cạnh tôi rồi. Thiếu vắng em… cuộc sống này thật sự không còn chút niềm vui nào cả.”
Thời gian thấm thoắt trôi qua nhanh chóng, mới đó mà đã đến ngày cô chính thức gia nhập vào đoàn làm phim để bắt đầu những cảnh quay đầu tiên.
Lục Hiểu Dư nhanh chóng lên chiếc xe do công ty sắp xếp để đi đến hội trường diễn ra lễ khai máy cho bộ phim mới. Bộ phim lần này cô may mắn được đảm nhận vai nữ chính, nhưng sự may mắn này lại không phải là do chính bản thân cô tạo ra được. Người đàn ông đó, chính hắn đã âm thầm tạo ra cơ hội này thay cho cô.
“Hai kiếp yêu hận” là một tác phẩm điện ảnh lớn, được chuyển thể từ bộ tiểu thuyết cùng tên nổi tiếng. Bộ truyện không chỉ gây tiếng vang lớn về mặt văn học chữ viết, mà ngay cả khi được chuyển thể thành phim, cũng tạo nên sự rầm rộ không hề kém cạnh chút nào. Làm sao mà lại không thể nổi tiếng cho được cơ chứ? Bởi vì bộ phim này quy tụ được rất nhiều diễn viên nổi tiếng có tên tuổi trong làng giải trí, lại còn có cả nam thần Giang Vũ – người vừa mới vinh dự nhận được giải thưởng ảnh đế danh giá cách đây không lâu. Chỉ là không một ai có thể ngờ được rằng, một bộ phim có tầm ảnh hưởng lớn đến như vậy lại giao vai nữ chính cho một nữ diễn viên mới chỉ vừa bước chân vào nghề chưa được bao lâu như cô đảm nhận.
Làng giải trí vốn dĩ luôn đi liền với những thị phi ồn ào, đương nhiên là khi cô chấp nhận đảm nhận vai diễn quan trọng này, ít nhiều gì cô cũng đã đoán trước được kết quả không mấy tốt đẹp dành cho mình. Cô ngay lập tức trở thành người sở hữu một lượng lớn anti-fan đông đảo nhất trong sự nghiệp diễn xuất ngắn ngủi của mình. Thậm chí số lượng anti-fan còn nhiều hơn gấp mấy lần so với lượng người hâm mộ ít ỏi mà cô đang có được.
Có điều, cô vốn dĩ là người không mấy bận tâm đến những chuyện thị phi ồn ào chốn showbiz này. Chỉ cần cô luôn cố gắng nỗ lực hết mình, thì chắc chắn sẽ gặt hái được những trái ngọt xứng đáng.
Bởi vì người đàn ông đó cũng đã từng nói với cô rằng, hắn cho cô cơ hội này, không phải là để cho cô phải hứng chịu những áp lực nặng nề từ phía dư luận. Hắn cho cô cơ hội này, chính là để cho cô có thể tỏa sáng rực rỡ trên con đường nghệ thuật.
Lại nhắc đến người đàn ông đó, tâm trạng của Lục Hiểu Dư liền trở nên hỗn loạn khó tả. Kể từ cái ngày định mệnh hôm đó, về sau này cô hoàn toàn không hề bắt gặp được hắn thêm một lần nào nữa. Hắn thật sự đã không còn tìm cách bắt cô phải quay trở về bên cạnh hắn nữa, nhưng thứ ánh mắt đầy ám ảnh của hắn vào ngày hôm đó, lại khiến cho lòng cô nóng ran lên vì khó chịu.
Buổi lễ khai máy kết thúc tốt đẹp, những cảnh phim đầu tiên cũng đã được chuẩn bị một cách kỹ càng và chu đáo. Lục Hiểu Dư đang ngồi ở trong phòng thay đồ, sau khi đã chỉnh chu lại lớp trang điểm trên gương mặt mình một lần nữa rồi mới chậm rãi bước ra bên ngoài.
Giang Vũ đang đứng ở bên ngoài đọc lướt qua kịch bản trong tay, vừa hay nhìn thấy cô bước ra, khuôn miệng anh bất giác cong lên thành một nụ cười nhẹ nhàng. Con người anh vốn dĩ không phải là kẻ hèn mọn yếu đuối, nhưng vì muốn cùng cô trải nghiệm được cái cảm giác yêu đương lãng mạn, anh chỉ đành hèn mọn nấp mình sau những câu chuyện tình yêu hư ảo của các nhân vật trong phim.
Anh muốn được ôm hôn cô, không chỉ là ở trong những thước phim trên màn ảnh rộng.
“Phục trang có nặng lắm không em?” Anh ân cần hỏi han.
Lục Hiểu Dư nhìn anh, rồi thuận miệng đáp lại: “Cũng không đến nỗi nào đâu anh. Anh đang đọc lại kịch bản à?”
Giang Vũ khẽ “ừ” một tiếng đáp lại, anh định bụng sẽ cùng cô đọc chung lại kịch bản một lần nữa, nhưng lại nghe thấy tiếng quản lý của mình đang gọi í ới từ phía xa.
“A Kỳ đang gọi anh kìa.” Cô nhắc nhở anh, rồi nói thêm: “Về sau này anh nhớ hạn chế tiếp xúc thân mật với em lại một chút nhé, để cho người khác nhìn vào sẽ không hay đâu.”
“Em ngại phải tiếp xúc thân mật với anh sao?” Anh hỏi, giọng điệu có chút dò xét.
“Em thì không ngại đâu, nhưng mà người hâm mộ của anh lại ngại đấy.” Cô nhìn thẳng vào mắt anh, thẳng thắn bộc bạch lòng mình: “Giang Vũ, không phải là anh không biết cộng đồng mạng hiện tại đang chĩa mũi dùi vào ai đâu. Việc anh dính líu vào em lúc này chỉ khiến cho sự nghiệp đang trên đà phát triển của anh bị chậm lại mà thôi…”
“Dư Dư à, việc anh muốn quan tâm đến ai, cũng cần phải dựa dẫm vào ý kiến của người ngoài hay sao?” Âm giọng của anh trầm xuống, vừa nhàn nhạt nhưng cũng lại vừa bi ai: “Thêm nữa, việc tiền bối trong nghề nâng đỡ cho hậu bối đi sau. Đây vốn dĩ là chuyện nên làm mà, em không cần phải quá kiêng dè hay né tránh anh như vậy đâu.”
Lục Hiểu Dư im lặng không nói gì thêm nữa, cô chỉ lẳng lặng dõi theo bóng dáng cao lớn của anh khuất dần sau góc hành lang. Cô không giống như anh, cô không hề có niềm đam mê mãnh liệt với ánh hào quang rực rỡ của một người nổi tiếng. Sang năm sau thì hợp đồng giữa cô và công ty cũng sẽ hết hạn, cùng lắm thì cô sẽ trở thành một diễn viên, người mẫu tự do không ràng buộc, hoặc là sẽ vĩnh viễn không bao giờ quay trở lại cái chốn xô bồ, ồn ào đó nữa.
Nhưng đối với anh thì lại hoàn toàn khác biệt, Giang Vũ rất coi trọng sự nghiệp diễn xuất của mình, phải nói rằng diễn xuất chính là ước nguyện lớn lao nhất trong cuộc đời anh. Nếu như chẳng may anh vì cô mà đắc tội với nhiều người hâm mộ trung thành, thì sự nghiệp đang trên đỉnh cao của anh chắc chắn sẽ phải lao đao tụt dốc không phanh.
Cô thở dài một hơi não nề, định bụng sẽ tìm một nơi yên tĩnh nào đó để đọc lại kịch bản một lần nữa. Ánh mắt cô bất chợt lướt qua một thân ảnh quen thuộc đang đứng ở phía xa, thân ảnh này khiến cho sống lưng cô trở nên cứng ngắc lại tức thì. Đến cả việc hô hấp cũng trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
Hắn… đến đây làm gì cơ chứ?
Tống Ngụy đứng lặng lẽ dưới bóng cây cổ thụ lớn, ánh mắt ảm đạm của hắn dõi theo bóng dáng nhỏ nhắn của cô khuất dần trong tầm mắt. Bạc môi hắn khẽ cong lên thành một nụ cười như có như không. Chạy trốn cũng nhanh thật đấy.

Bình luận (0)

Để lại bình luận