Chương 46

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 46

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Làm em đau sao?” Hắn nhướng mày dò hỏi, ngón tay lại cố tình chà sát vào điểm nhạy cảm nhất, khiến cô rùng mình run rẩy. Bạc môi hắn thỏa mãn cong lên: “Nhưng trông em không giống đang bị đau lắm nhỉ?”

Lục Hiểu Dư không đáp lời, chỉ mím chặt môi chịu đựng cơn đả kích dồn dập. Đôi mắt cô phủ một màn sương mờ mịt, chỉ chực chờ tràn mi. Hắn đưa thêm ngón tay vào trong, khiến cô không kìm lòng được mà bật ra tiếng kêu khe khẽ. Ngón tay hắn thon dài, cô có thể cảm nhận rõ ràng từng chuyển động của nó bên trong mình. Có điều, Lục Hiểu Dư xưa nay vốn không phải người có nhiều ham muốn, nơi riêng tư của cô thường khô khan, khó lòng tiết ra mật dịch. Dưới sự khuấy đảo mạnh bạo của hắn lúc này, sung sướng chẳng thấm vào đâu so với nỗi đau đớn ê chề.

Tống Ngụy miệt mài thám hiểm vùng đất ẩm nóng, cảm giác bỏng rẫy như muốn thiêu đốt từng đầu ngón tay hắn. Yết hầu khô khốc lên xuống liên hồi, đôi đồng tử nam tính nhuốm đậm màu dục vọng điên cuồng.

Người đàn ông ngửa mặt, bình thản mút lấy đỉnh nhũ hoa hồng hào, điêu luyện dùng đầu lưỡi xoay tròn rồi ngấu nghiến không ngừng. Đôi gò bồng mềm mại khẽ nảy lên theo từng nhịp thở dốc, thi thoảng còn giật giật vài cái đầy ám muội.

Hắn đưa thêm một ngón tay nữa vào, âm giọng trầm khàn tựa rót mật vào tai: “Dư Dư, như thế này có sướng không em?”

“T… Tên khốn nhà anh… hức… Đừng ấn vào chỗ đó nữa… Khốn kiếp… đừng ấn nữa…” Lục Hiểu Dư chống tay lên thành xe cứng lạnh, giọng nói đứt quãng đầy bất lực.

Men rượu trong người càng lúc càng ngấm sâu, thuần hóa lý trí cô đến mê muội. Lâu dần, ý chí chống cự cũng chẳng còn, nỗi đau đớn cũng hòa vào dòng rượu nồng, tan biến dần trong từng tế bào cơ thể.

Nhìn gương mặt yêu kiều đầy vẻ mời gọi, Tống Ngụy bị cô mê hoặc đến đờ đẫn. Bạc môi hắn không kìm được mà hôn lấy hôn để lên khắp mặt cô.

Cô như một bóng ma, cứ lởn vởn ám ảnh trong tâm trí hắn. Khiến cho hắn muốn dứt ra cũng không thể nào dứt được.

“Dư Dư à… thích không? Anh làm như vậy… em thích chứ?”

“Đủ, đủ rồi… Anh đừng có động vào nữa… A… đừng ấn chỗ đó… Ức!!!” Cuối cùng, cô cũng không thể chịu đựng thêm được nữa, dứt khoát đẩy mạnh bàn tay hắn ra khỏi nơi riêng tư của mình.

Lục Hiểu Dư hổn hển thở dốc, cảm giác lạ lẫm, khó tả bủa vây lấy cô đến mệt nhoài. Tận sâu bên trong cơ thể từ từ chảy ra một dòng bạch dịch ấm nóng, kéo theo đó là cơn rùng mình điên dại đến tột cùng.

Tống Ngụy nhìn thứ mật dịch trắng đục dính trên tay mình, thân nhiệt cũng vì thế mà ngày một tăng cao. Hắn không thể chờ đợi thêm được nữa, muốn ngay lập tức tiến vào chiếm lấy cô.

“Dư Dư, có biết hôm nay anh tức giận đến mức nào không?” Hắn từng bước tháo bỏ chiếc thắt lưng da đắt tiền, gương mặt điển trai không còn chút xúc cảm nào khác ngoài sự chiếm hữu: “Khi nhìn thấy em cùng cái tên diễn viên chết tiệt đó đứng chung, anh như muốn phát điên lên được.”

“Anh điên thì kệ anh! Liên quan gì đến… A!” Lục Hiểu Dư đau đớn thét lên một tiếng cao vút, nơi tư mật còn chưa đủ ẩm ướt đã phải chịu đựng cơn đả kích đột ngột từ hắn.

Cô cong người lên, cố gắng thích ứng với sự xâm nhập thô bạo, nhưng cố gắng đến mấy cũng chỉ là lực bất tòng tâm. Cô chỉ cảm thấy thứ vật quái dị đó như một thanh sắt nóng bỏng, đang tàn nhẫn xé rách từng tấc da, tấc thịt mình, to lớn lấp đầy khoảng trống bên trong cô.

Tống Ngụy vào được trọn vẹn bên trong cô, gương mặt hắn lộ rõ vẻ thỏa mãn đến cực điểm. Khẽ cười tự mãn: “Dư Dư, nói em là yêu nghiệt quả thật không sai chút nào. Cái miệng nhỏ này… a… Sướng quá đi mất!”

Người đàn ông thấy cô không lên tiếng đáp lại, liền híp mắt lại, bắt đầu di chuyển phần thân dưới, thành công khiến cô phải bật ra tiếng rên rỉ yếu ớt.

Lục Hiểu Dư run lên từng chập, thanh nam căn to lớn bên trong không ngừng khuấy đảo liên hồi, hại cô đến mức một câu nói tròn vành rõ chữ cũng không thể thốt ra được. Chỉ có thể cật lực gom góp lại từng tiếng đứt quãng.

“Tên điên… nhẹ… nhẹ một chút… ưm… Đau tôi…”

“Về sau còn dám trốn tránh anh nữa không, hả?” Hắn hỏi, giọng điệu đầy chiếm hữu.

“Tôi trốn anh cái gì cơ chứ?” Cô lí nhí phản bác.

Tống Ngụy cắn nhẹ lên hõm vai trắng ngần như tuyết của cô, bàn tay to lớn siết lấy cặp mông tròn trịa, đẫy đà, đem thanh nam căn to lớn đang cương cứng rút ra rồi lại mạnh mẽ cắm vào. Động tác của hắn không nhanh không chậm, vừa vặn đủ để khiến da thịt va chạm vào nhau phát ra những thanh âm mờ ám, bỏng mắt.

“Là ai ban sáng vừa nhìn thấy anh đã vội cong đuôi bỏ chạy hả?” Hắn nhướng mày, thản nhiên thúc sâu vào bên trong cô thêm một cái nữa. Giọng điệu nhàn nhạt pha chút chế giễu: “Hư hỏng như vậy, không phạt không được.”

Người đàn ông ghì chặt lấy vòng eo thon gọn của cô, bắt đầu tăng dần tốc độ ra vào. Nhớ lại khung cảnh cô cùng tên diễn viên kia cười nói vui vẻ, tình nồng ý mật, ngọn lửa giận dữ trong lòng hắn càng lúc càng bùng nổ dữ dội hơn. Để cô ra ngoài đúng là một hậu họa khó mà lường trước được.

Hạ bộ to lớn của hắn như tăng thêm mấy phần kích thước, căng tràn khắn khít bên trong nơi tư mật ẩm ướt. Hắn như muốn đem cô khảm sâu vào trong cơ thể mình, hòng để cô cùng hắn hòa quyện vào làm một thể thống nhất, để cô về sau không còn dám ra ngoài ve vãn, hớp hồn đám đàn ông khác nữa.

Lục Hiểu Dư bị hắn đâm sâu đến mức choáng váng cả đầu óc, mỗi một cú thúc mạnh mẽ của hắn đều làm ruột gan bên trong cô như đảo lộn cả lại, bụng dạ cồn cào đến mức chỉ chực muốn nôn ọe ra ngoài.

Từng tiếng “phành phạch” đầy ám muội liên tục vang vọng trong khoang xe sang trọng, kéo theo đó là tiếng thở dốc nặng nhọc cùng tiếng rên rỉ nỉ non của đôi nam nữ đang quấn lấy nhau. Tống Ngụy ra sức dạy dỗ cô gái nhỏ ngỗ ngược, đôi đồng tử đen láy của hắn lóe lên những tia hung dữ, hòa quyện cùng dung nhan tuyệt trần vốn có. Hắn tựa như một đóa hoa tuyết liên kiêu hãnh nở rộ giữa trời đông giá rét, vừa đẹp đẽ lại vừa nguy hiểm chết người.

“Dư Dư, khẩu dâm cho anh nghe vài tiếng đi.” Âm giọng người đàn ông trầm thấp xuống, báo hiệu cơn dục vọng sắp chạm đến ngưỡng cùng cực. Hắn muốn nghe cô rên la dưới thân mình, sau đó là khẩn trương cất lời cầu xin hắn, cầu xin hắn hãy thủ hạ lưu tình.

Lục Hiểu Dư mặc kệ hắn ăn nói xằng bậy, cố gắng gồng mình chống cự lại đợt đả kích dữ dội này. Bắt cô phải quan hệ trong xe đã đành, bây giờ còn muốn cô phải khẩu dâm cho hắn nghe nữa sao?

Bình luận (0)

Để lại bình luận