Chương 135

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 135

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Ngoại Truyện
Tống Ngụy chỉ lờ mờ “ờ” một tiếng đáp lại lấy lệ, lúc này hắn cũng cảm thấy bản thân mình vừa rồi suy nghĩ quá đỗi ấu trĩ rồi. Hắn cũng đâu phải là người chưa từng được học qua về giáo dục sinh sản cơ chứ, hắn điên rồi hay sao mà lại đi phán đoán bừa đứa trẻ kia chính là tiểu bảo bối của mình cơ chứ?
Lục Hiểu Dư đi lại gần chỗ hắn, cô cầm lấy chiếc cặp táp trên tay người đàn ông, rồi còn rất tự nhiên mà hôn nhẹ lên môi hắn một cái: “Hôm nay vợ chồng nhà Giang Vũ có việc bận đột xuất, nên mới nhờ em trông nom con bé giúp một hôm thôi.”
“Dạ đúng rồi đó chú, ba Vũ muốn cùng mẹ Tranh tạo ra thêm em bé nữa, muốn cho Hỷ Hỷ có thêm một cậu em trai kháu khỉnh đó ạ.” Nhắc đến hai chữ “em trai”, sắc mặt của đứa trẻ con liền trở nên tươi tắn hẳn lên như đóa hoa vừa mới nở rộ vậy: “Hỷ Hỷ sắp có em trai rồi, Hỷ Hỷ vui lắm luôn đó chú ơi…”
Đôi mắt của người đàn ông khẽ híp lại. Cái tên Giang Vũ chết tiệt đó lại dám vứt con gái của mình cho hắn giữ hộ, còn bản thân mình thì lại ở nhà mặc sức mà mây mưa hoan lạc sao? Mẹ bà nó chứ, đúng là tên chó chết mà!
Lục Hiểu Dư nhìn đứa bé con đang ngây ngô bộc bạch tâm sự, rồi lại liếc mắt nhìn sang sắc mặt hắn lúc này đang lúc đen lúc đỏ thay đổi liên tục, miệng cô vẫn không thể nào ngừng cười được. Cô ngồi xuống bên cạnh con bé, rồi chỉ tay về phía người đàn ông kia: “Cái chú đang đứng đằng kia trông hung dữ lắm đó, Hỷ Hỷ đừng có lại gần chú ấy nhé, nếu không sẽ bị chú ấy ăn thịt mất đó.”
Đứa trẻ ngây thơ nghe dì xinh đẹp nói vậy liền tưởng là thật, mặt mày nó bị dọa cho đến mức tái xanh cả lại. Nó vội vàng bụm chặt miệng mình lại rồi nhìn hắn nói nhỏ lí nhí: “Thịt… Thịt của Hỷ Hỷ không ngon đâu chú ơi… Chú, chú đừng có ăn thịt Hỷ Hỷ mà…”
Tống Ngụy nhíu mày lại nhìn cô đầy trách móc: “Em ăn nói bậy bạ cái gì vậy hả, anh ăn thịt trẻ con khi nào cơ chứ?” Hắn lại quay sang nhìn Hỷ Hỷ bằng ánh mắt dịu dàng hơn, rồi không ngần ngại mà nhấc bổng bé con lên tay mình: “Nhóc con đừng có tin lời cô ấy nói bừa nhé, chú không hề ăn thịt con đâu. Chú chỉ thích ăn thịt dì xinh đẹp của con thôi.”
Hỷ Hỷ được người chú cao lớn bế bổng lên tay, nhất thời bị nhan sắc điển trai của đối phương làm cho mụ mị cả người đi. Con bé liền thuận theo ý hắn mà nói:
“Vậy thịt của dì xinh đẹp có ngon hơn thịt của Hỷ Hỷ không ạ?”
“Ừm, đương nhiên là ngon hơn rồi, ngon từ thịt mà lại ngọt từ xương nữa cơ. Lúc ăn vào thì hương vị đậm đà khó quên lắm.” Hắn đáp lại tỉnh bơ, không hề biết ngượng.
Lục Hiểu Dư: “…” Đúng là không thể nào đứng đắn nổi năm giây mà.

Bình luận

Để lại bình luận