Chương 9

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 9

Nửa đêm.
Châu Châu bị cái lạnh buốt xương làm cho tỉnh giấc. Có ai đó đang kéo tay cô.
“Số Pi!” cô vô thức gọi.
Cô mở mắt, thấy một bóng người lờ mờ bên giường.
“A!!!”
“Châu Châu… đừng sợ… là tôi.” Giọng anh ta khàn đặc.
“…Số Pi?”
Cô dịch người lại gần. “Trời ơi! Sao anh lạnh vậy?”

Người anh ta lạnh như một khối băng.
Anh ta run rẩy. “Tôi lạnh lắm… Châu Châu… có phải tôi sắp biến mất không?”
“Không đâu!” Châu Châu gạt đi. “Lên giường đi!”
Cô kéo anh ta lên, lôi hết chăn bông trong tủ ra đắp lên người anh ta.
“Châu Châu…” Giọng anh ta buồn buồn. “Em ôm tôi được không?”

“Được!” Châu Châu không ngần ngại, chui vào trong chăn.
… Nặng quá. Nóng quá.
Cô đẩy bớt chăn ra, chỉ để lại hai cái. Cô chịu đựng hơi lạnh buốt từ người anh ta, ôm chặt lấy.
Kỳ lạ. Cô không thấy khó chịu, ngược lại, cảm giác như mùa hè ôm máy lạnh.
Nhưng Số Pi càng run rẩy dữ dội.
Môi anh ta dán lên má cô. “Vô dụng thôi… Châu Châu… người em ấm quá…”
Em mới là lò sưởi của tôi.

Rồi Châu Châu không dám nói nữa.
Vì Số Pi đã ngậm lấy dái tai cô.
Đầu lưỡi nóng ẩm vờn quanh vành tai, phát ra những tiếng liếm mút…
“…Số… Số Pi… anh… ừm…” Cô che miệng, không tin nổi tiếng rên rỉ đó là của mình.
Lưỡi anh ta đã trượt xuống cổ cô. Anh ta mút mạnh. Một vết đỏ ửng lên.

Trong đầu Châu Châu là một mớ hỗn độn. Cô thích anh ta, nhưng… chuyện tình người ma?
“Đợi… đợi đã…” Cô đẩy anh ta ra. “Như này… ừmm…”
Số Pi đã đè lên người cô.
Anh ta nài nỉ: “Được mà… Châu Châu… cho anh… cho anh có được không? Anh lạnh quá… lạnh sắp chết rồi…”

Cô không hiểu việc đó thì liên quan gì. Nhưng cô nhận ra, sau khi hôn cô, nhiệt độ của anh ta đúng là đã tăng lên một chút.

Bình luận

Để lại bình luận